Gian thương già cười to, ung dung mà đi, bỏ lại luật sư Lý cứ đứng ngây ra đó, mồ hôi lấm tấm trán, tới khi cảnh sát trại giam nhắc nhở mới sực tỉnh, cuống quít thu dọn giấy tờ, xách cặp rời phòng gặp mặt.
Ra khỏi cửa sắt của trại tạm giam, lên xe một cái, Ngô Hiểu Tuyền ngồi ở ghế lái đã hỏi ngay:" Tình hình thế nào rồi?"
" Khả năng chuyện hỏng mất." Lý Duy Khánh lắc đầu liên hồi, lão già đó khó chơi ngoài sức tưởng tượng:
" Hỏng thế nào, rốt cuộc là sao? Nếu ông ta bị phán có tội thì ít nhất phải ngồi tù vài năm đấy." Ngô Hiểu Tuyền không tin, có ai lại không sợ cảnh tù tội cơ chứ:
" Nếu như ông ta không coi chuyện ngồi tù ra gì vậy thì chúng ta gặp phải vấn đề to rồi." Lý Duy Khanh lấy lại bình tĩnh, phân tích khách quản:" Nếu đối phương tố cáo ngược lại vấn đề quyền sở hữu nhà máy khuông đúc, vậy sẽ rất rắc rối. Đồng Minh chỉ có mỗi quyết định của hội đồng quản trị, tính nhà máy khuôn đúc vào tổng tài sản, nhưng chắc chắn không cung cấp được sổ sách chứng minh đã đầu tư xây dựng nhà máy. Nếu như quyền sở hữu thuộc về Tiêu Vân Phi, vậy thì Đồng Minh có hiềm nghi phạm pháp, vì khoản vay bảo đảm, tín dụng đều coi nhà máy khuôn đúc là một phần tài sản. Hơn nữa ..."
Nói tới đó hắn áp giọng xuống:" Một vụ tiết lộ bí mật nữa mà phơi bày ra, lúc đó ai che đậy nổi?"
" Làm sao lại thế cơ chứ, chỉ còn vài bước nữa thôi mà cứ trắc trở thế này." Ngô Hiểu Tuyền không rảnh tranh luận tiếp nữa, khởi động xe, tăng tốc vội vã quay về trấn Lâm Hải:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT