Ba ngày sau khi xảy ra sự việc, lâm thâm mưa phùn, hôm nay lạnh hiếm có, không có tuyết rơi, nhiệt độ chỉ năm bảy độ thôi nhưng lạnh tê tái, cảm giác mặc bao nhiêu áo cũng không ăn thua.
Đường Anh từ Phúc Kiến trở về, một lần nữa tới đại khách sạn Chiêu Thương trấn Lâm Hải, xuống xe nhìn khách sạn xa hoa bậc nhất nơi này cảm khái, thế sự thay đổi khôn lường.
Cừu Địch đã đứng ở cổng đại sảnh đợi sẵn, mũi y ửng đỏ vì lạnh, thậm chí hơi sụt sịt, có chút dấu hiệu cảm lạnh, chạy nhanh tới xách hành lý cho Đường Anh, đi trước dẫn đường nói:" Đi thôi, nói không chừng hôm nay là ngày cuối cùng ở đây rồi. Chị Đường, xong việc này rồi chúng ta đi đâu?"
" Cái đó phải xem bản thân cậu thôi, thông thường thì công ty không can thiệp vào hành động của nhân viên thuê ngoài. Nói cách khác các cậu muốn làm gì thì làm, đương nhiên khi có chuyện, tôi sẽ ngay lập tức thông báo cho cậu." Đường Anh có chút ngập ngừng, bây giờ dùng giọng điệu công việc nói chuyện với Cừu Địch, tựa hồ thấy không được tự nhiên cho lắm:
Cừu Địch chẳng nhận ra, nói đùa:" Ý chị là, chúng tôi vẫy tay một cái là đến, hất tay một cái là đi phải không?"
" Hi hi, có vẻ là vậy đấy, nhưng mà không phải là theo nghĩa xấu đâu, cái nghề này chỉ có thể là vậy thôi." Đường Anh có thể nhận ra, Cừu Địch không có hứng thú tiến xa trong nghề này, chỉ coi là một trạm dừng tạm thôi, cô bước nhanh thêm hai bước, đi sóng vai bên Cừu Địch, hơi nghiên đầu sang hỏi:" Vậy cậu có ý định gì không?"
" Sắp hết năm rồi, tôi không chuẩn bị làm gì hết ... Ừm, chắc là sẽ về quê một thời gian." Cừu Địch nhún vai, có vẻ không theo đuổi gì cả:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT