Bị người ta phát hiện thân phận rồi, nhưng đó chính là mục đích của ba người Cừu Địch, chỉ sợ người ta không phát hiện thôi.
Cũng chính vì nhận ra thân phận của ba người mà Tiêu Kính Khoan do dự không dám gọi cảnh sát nữa, hắn vừa do dự một cái liền lọt vào mắt Cừu Địch, y tỉnh queo làm bộ ngắm đường phố giả tới mức làm người ta muốn vả cho y một phát:" Chẳng liên quan gì tới giám đốc Tiêu, chỗ này đông vui nên chúng tôi tới dạo chơi thôi."
" Dạo chơi thì chụp ảnh tôi làm cái gì?" Tiêu Kính Khoan nhìn dáo dác, như muốn tìm bóng dáng Tiêu Lăng Nhạn:
" Đâu phải chỉ chụp mỗi mình mày, giám đốc Tiêu bảo ..."
Bao Tiểu Tam vừa mới nói tới đó đã bị Cừu Địch tóm cổ áo kéo lại, nhấn mạnh:" Đã bảo không liên quan tới giám đốc Tiêu mày nói cái gì đấy hả? Cho cái tát bây giờ."
" À đúng, đánh chết cũng không nói." Bao Tiểu Tam phô ra cái mặt ngu không để đâu cho hết, không thẹn là diễn viễn quần chúng ưu tú của trấn Truân Binh, từ lời thoại tới biểu diễn đều chính xác:
Điều này rất phù hợp với hình tượng loại đầu óc ngu xi, tứ chi phát triển, thường thì vệ sĩ chẳng qua là nhận tiền làm việc, đều nghe người thuê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play