" Thế nào chẳng có cách, trước tiên cứ kiếm được cô ta đã, con đĩ đó chứ, cả một cái công ty lớn như thế là làm trò khốn nạn, sau này chúng ta chơi chết bọn chúng ... Thiên Kiều, lấy trang bị của cô ra ... Tìm xem nhà con đĩ đó ở đâu, chúng ta tới thẳng nhà."
Cừu Địch nổi nóng chửi bới, thực ra y ít khi nói tục, xem ra chuyện này chọc giận y thật rồi, Bao Tiểu Tam thuộc loại hay nóng đầu khỏi nói, Cảnh Bảo Lỗi sợ Cừu Địch làm bừa, chưa kịp can thì Quản Thiên Kiều kìm nén cả tối, cũng vào hùa ủng hộ y.
Thôi xong rồi, thế nào cũng xảy ra chuyện ... Cảnh Bảo Lỗi một tay vỗ không kêu, biết lúc này mình nói gì cũng vô ích, đành phải đi theo ba người bạn.
Bọn họ quay trở lại khách sạn Chiêu Thương, quan sát một hồi chia nhau hành động, để Quản Thiên Kiều ở ngoài rồi tiến vào, người gác thang máy, người kiểm tra nơi thoát hiểm, xác nhận an toàn một người mới dùng thẻ của Quản Thiên Kiều, vào phòng lấy vật dụng của cô ra.
Mọi chuyện thuận lợi, chỉ tốn mười lăm phút.
Cái khách sạn đó tất nhiên không ở được nữa, ai biết có tai mắt gì của đám người kia không? Chắc chắn là có, vì cảnh sát không tùy tiện đến nơi sang trọng thế này bắt người, phải có thông đồng.
Quản Thiên Kiều trước tiên khoác thêm cái áo ấm, trả lại áo cho Cừu Địch, kiểm tra trang thiết bị, không thiếu thứ gì thì thở phào, chỉ cần đồ chơi trong tay thì cô tự tin hơn nhiều. Cô thử gửi vào di động của Tiêu Lăng Nhạn vài bức ảnh, không có gì quan trọng, chú yếu gài trojan lẫn vào số ảnh đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT