Màn hình di động dừng lại ở mấy khuôn mặt ngăm đen, tay cầm súng.
Kỳ Liên Bảo nhìn rất lâu, khẽ thở dài rồi ném di động trở lại cho Cừu Địch, ngồi xuống đống đất, dùng gáy đập mạnh mấy cái ra sau, cuối cùng vẫn phải cam chịu chấp nhận sự thực. Cừu Địch chẳng biết nói sao, lặng lẽ ngồi bên cạnh.
Hai người ngồi dựa vào đống đất, màn trời chiếu đất, ngẩng đầu lên là trời cao gió to, mây bay vùn vụt, cúi đầu xuống là lòng sông cạn bãi cỏ khô, khắp nơi là cát vàng.
Trời xanh xanh, đất mênh mông, gió thỏi cỏ rạp chẳng thấy cừu dê đâu, chỉ thấy cát sỏi. Nơi này cách Hoàng Kim Câu mười kilomet, một bãi chăn thả gia súc đã thành đất hoang không người tới, lác đác vài dấu tích con người chắc chẳng bao lâu nữa cũng sẽ bị gió cát vùi lấp.
Một thủ đoạn nhỏ đã đánh tan hi vọng cuối cùng của Kỳ Liên Bảo.
" Lão Kỳ, sao anh lại đa sầu đa cảm như thế?" Cừu Địch nghe thấy tiếng sụt sịt, y có chút thương tình cho đại hán này, đùa một câu:
Kỳ Liên Bảo quả thực giờ tâm trạng rất tệ, còn chẳng thèm để ý giọng điệu chớt nhả của y:" Tất cả đều là vớ vẩn, chỉ có tiền mới là thật."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT