Sửa xong rồi, Cừu Địch ngồi lên xe, nổ máy, bạch bạch bạch, chạy được rồi, Bao Tiểu Tam nhảy ngay lên xe thúc giục mau mau trở về, quên luôn chuyện kiếm tiền.
Đói rồi, về chén thôi.
Đi đi về về mất mấy chục km, đường xá thì tệ hại mà xe thì như đồ đồng nát, thời tiết thì khỏi nói nữa, hai người mệt phờ, tới thẳng chỗ Diễm Hồng ăn uống. Nhờ phúc Quản Thiên Kiều, bọn họ ăn uống ở đây đều được giảm giá, thi thoảng đồ thừa trong bếp còn cho luôn. Ăn ngon, tiết kiệm tiền, thi thoảng trêu ghẹo cô chủ xinh đẹp vài câu, tội gì mà tới chỗ khác?
Có điều gần đây tâm trạng Hồ Diễm Hồng không tốt, thi thoảng giống như vừa khóc, hai mắt đỏ hoe, nên chẳng nỡ trêu ghẹo cô.
Mỗi người hai bát mỳ thịt dê to, ăn xong nhìn đồng hồ đã là 14 giờ chiều, trả cái xe đồng nát cho cậu của Diễm Hồng. Hai người ăn no lại kiếm chai rượu nhỏ, hiếm khi thấy vẻ mặt khoan khoái của Cừu Địch, với hiểu biết của Bao Tiểu Tam với y, tám phần là có chuyện hay rồi.
À đúng rồi, chuyện kia mới hỏi được một nửa, Bao Tiểu Tam muốn hỏi, Cừu Địch ở nhà hàng lảng đi. Ăn xong trên đường về nhà trọ, Bao Tiểu Tam lại truy hỏi:" Này này, Cừu Địch, rốt cuộc là chuyện gì thế, nói ra cho tao vui với nào."
" Chính là chuyện mà chúng ta nhìn thấy sáng nay đấy, nhưng không phải là ăn trộm, mày cũng nên động não đi chứ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play