Lý Kính Tùng đau muốn lim đi, van vỉ:" Đừng đánh, đừng đánh, không phải tôi, tôi và đám người kia không cùng đường, hôm đó tôi cũng bị bắt bị đánh."
" Vậy trước đó nửa thì sao, có phải mày phát lên mạng không?" Cừu Địch ngồi xuống cho hai đấm, hắn đấm kỹ thuật hơn, nhè mạng sườn thụi:
Lý Kính Tùng liền cảm thụ một cơn đau khác hẳn, đau muốn ngạt thở, giọng nói đã mang tiếng khóc:" Cũng không phải, đó là sự kiện đột xuất, tôi làm sao có thể đợi sẵn mà chụp chứ ... Người anh em, các người anh em, các anh đừng đánh, nghe tôi nói đã, tôi nghe ông chủ tôi nói, còn có một nhóm nữa do công ty khác thuê, không phải tôi đâu, thật đấy!"
Ế, nhầm người rồi à?
Cừu Địch với Bao Tiểu Tam trố mắt nhìn nhau, còn nữa sao? Thế nhưng bọn họ cũng đâu phải loại dễ tin người như thế, lại tóm tên kia lên.
Người kia rất chuyên nghiệp, la lớn:" Tôi tưởng là vì chuyện gì, chứ chuyện đó thực sự không phải tôi làm, tôi có bằng chứng ... Các anh thấy bức ảnh đó chưa? Nhìn góc độ chụp, rất rõ ràng mà."
" Thấy rồi, làm sao?" Cừu Địch không đánh vội, cẩn thận hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT