" Vốn bọn tao tới tra xem có thằng chụp trộm sau lưng ở đây không, nhưng bây giờ thay đổi rồi, nếu để mày còn đứng ở nơi này, sau này tao cũng không mặt mũi nào kiếm ăn ở trấn Truân Binh nữa. Nào, tới đây đi, cùng mày luyện quân thể quyền, nếu đánh xong mà mày còn đứng được thì tao cuốn xéo." Kỳ Liên Bảo cởi áo ngoài ném đi, bên trong chỉ còn chiếc áo ba lỗ, cánh tay cuồn cuộn, cơ ngực nở nang, như tượng khắc bằng đá:
" Mày mạnh miệng quá đấy!" Cừu Địch thủ thế, sẵn sàng chiến đấu:
" Đừng ..." Đang lúc nghìn cân treo sợi tóc, Mã Khai Hoang lên tiếng, từ phía nhà hàng chạy ra, chân tay khua khoắng muốn nói đỡ cho Cừu Địch:" Đừng đánh, Liên Bảo, hiểu lầm, hiểu lầm thôi, mấy thằng bé này ngoan lắm, suốt ngày cặm cụi trong bếp, không liên quan gì tới bọn chụp trộm ..."
" Mã Béo, xéo qua một bên, nếu không tao lấy mày ra luyện quyền đấy." Kỳ Liên Bảo hiển nhiên không coi Mã Khai Hoang ra gì, quát như con cháu:
" Ông chủ Mã, chú tránh ra đi, đây là chuyện của chúng tôi, không liên quan tới chú." Cừu Địch cũng quát, lòng có chút cảm động, ai ngờ Mã Béo keo kiệt hà khắc cũng nói được một tiếng người, dù thế mắt không rời Kỳ Liên Bảo, toàn thân tập trung cao độ:
Toàn bộ sự dũng cảm của Mã Khai Hoang chỉ đủ phát ra tiếng kêu như thế thôi, coi như có lương tâm lắm rồi, từng bước lùi lại phía sau tránh tai bay vạ gió.
Lúc này mặt trời buổi chiều gay gắt treo trên đầu, trước mắt Cừu Địch chỉ thấy hai nắm đấm to như cái bát, đôi mắt sắc như chim ưng, cơ bắp Kỳ Liên Bao dưới ánh mắt trời bóng lưỡng làm người ta sợ hãi, lăn lộn đường phố nhiều năm, rốt cuộc y cũng gặp phải cao thủ dân gian rồi.
A ... Hai người đồng loạt hét lên bước tới, động tác giống hết nhau, bước mã bộ tung quyền, lấy cứng chọi cứng.
Râm! Cánh cửa sau lưng đột nhiên bị đá ra.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play