Đủ loại công pháp tu tiên không ngừng thăng cấp.
Tu vi của hắn cũng tăng lên tới Trúc Cơ kỳ cửu phẩm.
Mắt thấy khoảng cách Kim Đan kỳ chỉ thiếu chút nữa, đừng nhắc tới trong lòng Bộ Phàm kích động như thế nào.
Kim Đan sao.
Đây mới thực sự bước vào tu hành đại đạo.
Không nói uy lực của các loại pháp thuật, thần thức tăng lớn, ngay cả tuổi thọ cũng được ít nhất bảy tám trăm năm.
Vì sao phải tu chân.
Còn chẳng phải là vì truy cầu trường sinh sao.
Những kẻ cả ngày giết người đoạt bảo, tranh quyền đoạt lợi có chỗ nào giống tu tiên giả chứ.
Chỉ có giống hắn, vô dục vô cầu, một lòng thăng cấp mới là vương đạo.
Bởi vì khoảng thời gian này, Bộ Phàm cũng đang vội vàng làm nhiệm...
Không đúng, là trợ giúp thôn dân giải quyết phiền muộn, lâu lắm rồi chưa xem xét cột hảo hữu, cũng không biết ba tháng qua, nha đầu Đại Ny kia tu luyện thế nào rồi.
Nhưng không xem xét còn tốt, xem xét một cái kinh ngạc đến mức cằm phải rơi xuống.
【 Hảo hữu Đại Ny của ngươi dưới sự dạy bảo của sư phụ, thành công tiến giai Luyện Khí kỳ tầng năm. 】
【 Hảo hữu Đại Ny của ngươi dưới sự dạy bảo của sư phụ, thành công tiến giai Luyện Khí kỳ tầng sáu. 】
【 Hảo hữu Đại Ny của ngươi tham gia thi đấu môn phái, nháy mắt đánh bại đám đệ tử, một lần hành động đoạt giải quán quân, đồng thời thành công đột phá, tiến giai trở thành tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng bảy】
【 Hảo hữu Đại Ny của ngươi tham gia thí luyện bát đại môn phái, gặp phải yêu thú tập kích, rơi vào đáy cốc, tìm được động phủ tu sĩ Nguyên Anh thượng cổ đạt được truyền thừa. 】
Bộ Phàm nuốt yết hầu một cái.
Có cần phải khoa trương như vậy không.
Thăng cấp nhanh cũng được rồi, lại rơi vào sơn cốc, còn có thể đạt được truyền thừa của tu sĩ Nguyên Anh thượng cổ?
Đây không phải là hào quang của nhân vật chính thì là cái gì?
Hắn lắc đầu.
Không được hâm mộ, không được hâm mộ.
Nhìn vài tên tu sĩ trên sổ đen một chút.
【 Kẻ thù Tống Tiểu Xuân của ngươi bị mấy tên đồng môn vơ vét tài sản】
【 Kẻ thù Lục Vũ của ngươi tham gia thí luyện môn phái, gặp phải yêu thú tập kích, bản thân bị trọng thương 】
【 Kẻ thù Lý Thanh Phong của ngươi dẫn đầu đệ tử tham gia thí luyện trong môn phái, bị tu sĩ tính kế, tổn thất nặng nề 】
【 Kẻ thù Lưu Vĩnh Lợi của ngươi dẫn đầu đệ tử tham gia thí luyện trong môn phái, bị tu sĩ tính toán, tổn thất nặng nề 】
Cuối cùng trong lòng Bộ Phàm cũng dễ chịu hơn một chút.
Ngươi xem bọn họ đều bị yêu thú tập kích giống nhau kìa, chẳng phải bản thân Lục Vũ kia bị trọng thương rồi sao?
Còn có Lý Thanh Phong với Lưu Vĩnh Lợi là dẫn đội tham gia thí luyện môn phái gì đó, lại đụng phải tu sĩ tính kế, mà hai người Đại Ny với Lục Vũ tham gia thí luyện lại gặp phải yêu thú tập kích.
Có phải trong này có liên quan gì đó hay không?
Hoặc là nói là có một vài người trong thế lực nào đó đối nghịch với Thiên Huyền môn đang tính kế Thiên Huyền môn?
Bộ Phàm suy nghĩ một chút liền không rét mà run.
Từ tình cảnh mà Đại Ny với Lục Vũ gặp phải liền có thể nhìn ra tình huống lúc đó nguy hiểm cỡ nào.
Quả nhiên tu tiên giới cũng không phải nơi lương thiện gì, khắp nơi tràn ngập mưu tính với lừa gạt.
Còn có tên Tống Tiểu Xuân kia sống bên trong môn phái cũng không tốt, vậy mà gặp phải đệ tử đồng môn vơ vét tài sản.
Cũng may mà lúc trước không có bái nhập Thiên Huyền môn, nếu không thì dựa vào cá tính của hắn, chỉ sợ bây giờ không thể vui vẻ làm nhiệm vụ nữa rồi.
Ngẫm lại, vẫn nên đợi ở trong thôn tương đối an toàn hơn một chút.
Ở trong thôn rất ít có cừu hận sinh tử gì đó, dù cho hai người không hợp nhau thì nặng nhất cũng chỉ là dùng nắm đấm đánh một trận, sau đó ban đêm hai người ngồi cùng nhau uống rượu, quan hệ tốt giống như huynh đệ ruột thịt.
Sau đó, lại nhìn tin tức hảo hữu một lúc, có loại cảm giác lướt video ngắn trên tiktok.
Ngày kế tiếp, trời tờ mờ sáng, Bộ Phàm thức dậy từ sớm, thân là một thiếu niên cần cù, đâu có thể sống sờ sờ lãng phí thời gian trên giường chứ.
Thôn dân trong thôn cũng dậy tương đối sớm, bởi vì mặt trời buổi sáng không lớn, lại có chút mát mẻ nên thừa cơ hội này nhổ cỏ dại trong đất.
Nhìn thấy Bộ Phàm đang nấu nước, bọn họ mỉm cười chào hỏi.
"Có lẽ bây giờ Tiểu Phàm đang gánh nước giúp Vương a bà." Có một tráng hán cười nói.
"Đứa bé này đúng là chịu khó, chỉ cần nhà ai có khó khăn thì sẽ giúp." Một tráng hán khác cười nói.
"Đúng vậy, trước kia đứa nhỏ nhà ta bị bệnh, ta còn chưa đi mời tiểu Phàm, tiểu Phàm đã tới nhà của ta, xem bệnh giúp nhi tử ta, còn nói bệnh của đứa bé không thể để lâu dài, có bệnh thì phải gọi hắn đến xem sớm." Một hán tử làn da ngăm đen khác cảm khái nói.
"Khoan hãy nói, y thuật kia của Bộ Phàm, ta cảm thấy không kém Lý lang trung bao nhiêu." Một tráng hán tán dương.
Mấy tên tráng hán chung quanh đồng ý gật gật đầu.
Bây giờ tên tuổi của thần y Bộ Phàm không những vô cùng vang dội ở Ca Lạp thôn, thậm chí chẳng biết lúc nào thanh danh đã truyền ra ngoài, các loại nghi nan tạp chứng dưới sự khám và chữa trị của hắn, không có thuốc nào không chữa khỏi bệnh, thậm chí có một chút bệnh mà phụ nhân khó mở miệng, hắn cũng chữa được hết.
Đoạn thời gian trước, liền có một viên ngoại trên trấn, để gã sai vặt mang theo số tiền lớn mời Bộ Phàm đi lên trấn xem bệnh cho nhi tử bảo bối của viên ngoại kia, nhưng lại bị Bộ Phàm từ chối.
Bộ Phàm nói, hắn sẽ không rời khỏi thôn, muốn xem bệnh thì phải tới thôn xem.
Sau đó qua hơn mười ngày, viên ngoại trong trấn kia mang theo nhi tử kia của gã tới Ca Lạp thôn, thời gian không đến một ngày bệnh của nhi tử viên ngoại đó đã ổn.
Chuyện đó khiến viên ngoại kia kích động đến mức vừa nói cảm tạ rồi lại quỳ lạy Bộ Phàm.
Nghe tên viên ngoại kia nói nửa năm này bởi vì bệnh của nhi tử mà hắn buồn đến mức sắp hỏng, tìm không ít lang trung danh y cũng trị không hết, cuối cùng không có cách nào mới đến Ca Lạp thôn thử một chút, không ngờ rằng thật đúng là được Bộ Phàm chữa khỏi.
Sau đó viên ngoại kia muốn làm lễ lớn để nói lời cảm tạ, Bộ Phàm lắc đầu từ chối: "Nếu như ngươi thật sự muốn cám ơn ta thì làm chút việc thiện, rải con đường cho thôn đi, không cầu tốt lắm, có thể đi là được."
Cũng bởi vì lời này của Bộ Phàm, chỗ thôn trang vắng vẻ trên núi này lại có một con đường thông hướng vào trong trấn, mặc dù bây giờ con đường này vẫn còn đang xây dựng, nhưng chẳng bao lâu nữa, con đường thông hướng trên trấn đó vẫn sẽ có.
Thôn dân Ca Lạp thôn nói không cảm động đó là giả, trước đây bọn họ muốn đi lên trấn một chuyến cũng không dễ dàng, đi đủ loại đường vòng mới có thể vào trấn, nhưng một khi con đường này được xây xong bọn họ vào trấn sẽ rất thuận tiện.
"Các ngươi nói thử xem một năm trước Tiểu Phàm không bái nhập tiên môn, có phải là không nỡ rời bỏ thôn hay không?" Có người không khỏi nói.
Phải biết rằng lúc trước Bộ Phàm từ chối bái nhập Thiên Huyền môn cũng gây ra chấn động rất nhiều ngày trong thôn, trước đó có lẽ bọn họ cảm thấy Bộ Phàm ngốc, uổng công bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, nhưng hôm nay bọn họ không khỏi hoài nghi.
Bởi vì chuyện Bộ Phàm đã làm đối với trong thôn, chỉ cần là người có mắt cũng có thể nhìn ra được.
Bộ Phàm cũng không biết thôn dân bàn tán chuyện gì, sau khi hắn giúp Vương a bà gánh nước xong, thu hoạch được một đợt kinh nghiệm, liền định đi làm tiếp một cái nhiệm vụ.
"Tiểu Phàm, chờ một chút!"
Ngay tại lúc này, một giọng nói thở hồng hộc gọi hắn lại.
Bộ Phàm quay đầu nhìn lại, liền thấy một tráng hán đen như than cốc chạy tới: "Hắc thúc, thúc vội vàng hấp tấp tìm ta có việc gì vậy? Sẽ không phải là thẩm chứ?"
Nói đến đây, hắn ngừng lại.
"Thẩm không có việc gì!" Hắc thúc lắc đầu, lại gật đầu nói: "Nhưng mà cũng có liên quan với thẩm của ngươi."
Bộ Phàm nghe xong ngơ ngơ, nhưng vẫn đi theo Hắc thúc đi tới nhà.
"Tiểu Phàm, thẩm phải nhờ ngươi rồi, đã được mười tháng rồi, nhưng bụng của thẩm ngươi vẫn không có một chút động tĩnh nào?"
Không đợi Bộ Phàm nói chuyện, trước mặt bỗng nhiên hiện lên chữ viết.
【 Vấn đề của nhà Hắc thúc】
【 Nhiệm vụ giới thiệu: Hắc thúc khó khăn lắm mới được làm phụ thân, mắt thấy vợ sắp sinh, trong lòng của hắn dĩ nhiên là căng thẳng muôn phần, nhưng nàng dâu nhà người khác mang thai chín tháng liền sinh, mà vợ hắn đã gần mười một tháng rồi bụng vẫn không to lên như cũ, không có một dấu hiệu muốn sinh nào, mời ngươi trợ giúp vị nam nhân khát vọng làm phụ thân này tìm vấn đề xảy ra. 】
【 Nhiệm vụ ban thưởng: 5000 điểm kinh nghiệm, một quả Tiên trứng 】
Tiên trứng?
Có thể kho được không?
Bộ Phàm lắc đầu.
Nhắc đến trứng, sao hắn có thể liên tưởng đến trứng mặn, trứng luộc trong nước trà, trứng chần nước sôi chứ.
Phải biết rằng đây chính là Tiên trứng trong truyền thuyết.
Cách làm khẳng định không giống với thế gian.
【 Tiên trứng: Có thể ấp trứng một con Tiên thú cấp bậc truyền thuyết, không thể ăn! Không thể ăn được! Chuyện quan trọng nói ba lần, không thể ăn! ! 】
Bộ Phàm âm thầm thấy có chút đáng tiếc.
Làm sao hắn có thể không biết Tiên trứng có thể ấp trứng Tiên thú, nhưng vấn đề là nếu như bề ngoài của Tiên thú ấp ra có chút kỳ lạ, dọa những phàm nhân như hắn thì làm sao bây giờ?
Được rồi, đến lúc đó thì tính.
Bộ Phàm an ủi Hắc thúc trước: "Hắc thúc, thúc đừng sốt ruột quá, có người sinh ra sớm, cũng có người sinh muộn, đây không có gì kỳ quái. Bình thường đứa trẻ sinh ra ở tình huống này đều có phúc khí gia thân."
"Phúc khí hay không phúc khí gì, ta cũng không yêu cầu xa vời, hài tử có thể bình yên lớn lên là được rồi!"
Nghe được kiểu nói này của hắn, gương mặt đen chất phác căng thẳng của Hắc thúc cũng có chút vẻ hòa hoãn.
"Thẩm, thẩm đưa tay ra, để ta cầm tay bắt mạch."
Bộ Phàm bắt mạch cho Hắc thẩm, thật ra đáy lòng của hắn cũng có chút nghi ngờ.
Từ hai tháng trước, hắn đã thử xem cho Hắc thẩm, lúc ấy hắn dựa vào bụng của Hắc thẩm, liền suy tính ra thời gian Hắc thẩm sinh con là vào mùng năm tháng trước.
Thật ra đây không tính là kỹ xảo cao thâm như thế nào, đầy bà đỡ có kinh nghiệm cũng làm được, đương nhiên bọn hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể suy đoán ra ngày sinh dự tính, không cách nào đoán chính xác ở ngày nào.
Nhưng hắn khác biệt, dù sao hắn cũng đã học max cấp đủ loại sách thuốc cấp thần y, nếu như ngay cả cái này còn làm không được thì không bằng đi chăn heo cho rồi, ây… có vẻ như hộ lý chăn heo của hắn cũng max cấp.
Trở lại chuyện chính, bụng Hắc thẩm qua kỳ sinh sản không có một chút động tĩnh nào, hắn cảm thấy rất kỳ quái.
Nhưng hết lần này tới lần khác, từ mạch tượng của Hắc thẩm cùng với dung mạo của Hắc thẩm, thai nhi trong bụng cũng không có dị thường nào.
Bộ Phàm thở sâu, khép hai mắt lại, hơi vận chuyển linh lực trong cơ thể, một tia linh khí trong suốt chậm rãi thông qua hai ngón tay đặt trên cổ tay của Hắc thẩm chậm rãi chảy vào trong kinh mạch của bà ta, nhanh chóng đi về hướng vị trí thai nhi.
Hắc thúc ở một bên nín thở, không dám phát ra một chút âm thanh làm phiền tới Bộ Phàm.
Nhưng đột nhiên hắn thấy được thân thể Bộ Phàm hơi run lên, trong lòng không khỏi dâng lên lo lắng, nếu không phải thấy Bộ Phàm chưa mở mắt ra thì hắn đã hỏi có chuyện gì xảy ra rồi.
Bây giờ Bộ Phàm đang hoảng sợ.
Bởi vì ngay lúc hắn dùng linh lực dò xét thai nhi trong bụng Hắc thẩm vậy mà phát hiện trong cơ thể thai nhi kia lại có hai linh hồn.
Hai linh hồn này lớn ngang hài nhi, một linh hồn không khác thai nhi chút nào, một linh hồn khác thì có hình thể hơi béo, càng quan trọng hơn là đang cầm thật chặt một cái lư hương.
Trùng sinh?
Đoạt xá?
Bộ Phàm lập tức nghĩ ra hai từ.
Nhưng ngay tại lúc này, linh hồn có hình thể hơi mập đột nhiên mở hai mắt ra, ánh mắt âm độc: “Tiểu bối, cút ra cho bản tọa!"
Giọng nói này như sét đánh, trực tiếp chấn động đến Bộ Phàm nhanh chóng thu hồi tâm thần.
【 Độ thù hận của Giải đạo nhân đối với ngươi là 80 】
Bộ Phàm vội vàng xem tin tức thanh hảo hữu, thấy trên sổ đen có thêm một ảnh chân dung, dáng vẻ của ảnh chân dung này hèn mọn bỉ ổi âm độc, vậy mà có mấy phần giống với linh hồn có hình thể hơi mập vừa rồi.
【 Giải đạo nhân: Nguyên Anh sơ kỳ, giáo chủ Huyết Ma giáo, bởi vì giáo hội có người phản loạn, bị phó giáo chủ và mấy tên trưởng lão giáo hội vây công, bản thân bị trọng thương, bất đắc dĩ Nguyên Anh xuất khiếu đào thoát, tu vi giảm lớn, mà ngươi gây rối hắn khôi phục tu vi, vô cùng oán hận ngươi】