Có lẽ cũng do nguyên nhân này, mà cuốn sách nhỏ ấy mới có thể truyền lưu nhanh như vậy trong tiểu trấn. Đám cô nương, phụ nhân cảm thấy nó là tình yêu tuyệt mỹ, mà đám nam tử lại cảm nhận được… kinh nghiệm mình đang muốn hướng tới.
"Ta cũng xem qua sách nhỏ rồi. Nhưng nương ta có nói, tuy những lời phụ thân ta nói rất bình thường, nhưng lại xuất phát từ tâm, với nương ta, như vậy là đủ rồi!" Phạm Tiểu Liên nghĩ một lát rồi nói.
"Cũng đúng, so sánh với một đống những lời buồn nôn kia, chân thành mới là điều quan trọng nhất." Tiểu Mãn gật gật đầu đồng ý.

Bên kia, Tống Tiểu Xuân đang huy kiếm trong sân, Dương Ngọc Lan tự mình nấu chè bưng tới cho Tống Tiểu Xuân uống, Tống Tiểu Xuân cũng dần quen với cái gọi là cuộc sống phu thê.
Ban ngày huy kiếm, buổi tối nghỉ ngơi.
"Nương ta cho nàng quản lý chuyện trong phủ, nhưng nàng đừng làm quá vất vả, chuyện cần thiết phải cho nàng khác làm thì nên để người khác đi làm!" Tống Tiểu Xuân bưng chè uống một ngụm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play