Uyển Nhi ăn vào có cảm giác hơi kích thích, môi hơi đỏ lên vì cay, nhưng cô bé không nỡ bỏ, sau khi ăn xong thì uống một ngụm trà sữa mà nhũ mẫu đưa cho.
Rồi cô bé hít một hơi thật sâu, để cho không khí lạnh làm mát lại cái miệng nóng hổi.
A Hành cũng gần giống vậy, ít khi nào cậu bé ăn đồ cay đến mức khiến mắt đẫm lệ mặt đỏ bừng, nước bọt cứ nuốt mãi không thôi, nhưng ánh mắt nhìn vào chân gà vẫn đầy khát vọng.
Thật ngon, muốn ăn mãi!
Đông Đông đã quen rồi, so với vị cay của que cay thì vị cay này nhẹ hơn nhiều, chỉ có chút tê tê nơi đầu lưỡi. Cậu bé liếm ngón tay, rồi mới cho nhũ mẫu lau tay giúp, miệng còn không quên làm nũng: “A Xu tỷ tỷ, đệ muốn ăn thêm!”
“Chờ một chút, sẽ có ngay!” Yến Thu Xu dịu dàng an ủi.
Đông Đông nghe vậy bèn biết tạm thời không thể ăn thêm, đành thất vọng từ bỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play