Người ta thường nói “thuốc đắng dã tật.”
Lúc này, Xương Vương thật sự khổ mà không thể nói ra. Khổ là khổ, nhưng bát thuốc này, y vẫn phải uống.
Trước sự sốt sắng của nhi tử, y đành phải nhận lấy bát thuốc:
“Được rồi, con để đó đi. Nóng quá.”
“Để con thổi nguội cho phụ thân nhé?” Chu Chiêu Hành hỏi.
Xương Vương nghẹn lời, đành chấp nhận số phận. Y nâng bát thuốc lên, quay mặt đi để hít một hơi không khí bớt đắng hơn, sau đó quay lại, thổi nhẹ lên bát thuốc rồi dốc một hơi uống cạn.
Ngay lập tức, vị đắng ngấm vào từng kẽ răng, dù y đã cố kiềm chế. Cảm giác như linh hồn y cũng bị vị đắng đó thấm vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT