Tuy Yến Thu Xu là người từ nơi khác đến, không rõ về tình hình thời đại này, nhưng cũng hiểu Thủy Lục có ý gì.
Vốn dĩ nàng nghĩ rằng bản thân không phải là chủ tử thực sự ở Tiêu gia, nên rất ít khi sai khiến hạ nhân. Hai ngày nay nhờ Thủy Miễn và Hứa nhũ mẫu giúp đỡ, nàng cũng luôn mời họ cùng ăn, rất nhiều lần. Thủy Lục và những người khác cũng được hưởng.
Không ngờ rằng Thủy Lục không chịu nghe lời nàng, chẳng qua chỉ vì tính khí cao ngạo.
Yến Thu Xu không nói nên lời, nàng chưa từng học qua cách quản lý cảm xúc, trên mặt lộ rõ vẻ vừa buồn cười vừa kỳ quặc.
Tiêu Hoài Đình vốn chỉ là từ chối theo thói quen, tiện tay lấy tay áo lau mồ hôi. Chợt bắt gặp ánh mắt nàng, hắn nhíu mày, nhưng không nói gì ngay, chỉ trầm giọng ra lệnh: “Tất cả lui xuống.”
Hắn là chủ nhân thực sự trong phủ, lời vừa thốt ra, mọi người đều ngoan ngoãn rời đi. Thủy Lục khó khăn lắm mới tìm được cơ hội lấy lòng, nào ngờ lại bị từ chối thẳng thừng khiến sắc mặt tái mét. Nhưng nàng ta cũng cảm nhận được sự khác thường trong ánh mắt của Tiêu Hoài Đình, lập tức cắn răng tiến lên: “Lục thiếu gia, đầu ngài đầy mồ hôi, vẫn nên lau đi, khăn của nô tỳ sạch ạ.”
Sắc mặt Tiêu Hoài Đình càng lạnh lẽo, lập tức nhìn về phía Thủy Miễn: “Lôi ra ngoài!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play