Chương 38 : Mảnh mai lão tổ
Nghe nói thức hải phản ánh tính cách chủ nhân, nên mỗi người đều có cách bày biện khác nhau.
Thức hải của Thư Điềm Điềm là một vùng dược điền đẹp như tranh vẽ, khắp nơi đều là giấy tờ và hoa cỏ rực rỡ. Cơ Vô Thứ đoán rằng, sau khi những tờ giấy ghi nợ nổ tung tan biến, cảnh sắc ấy hẳn đã khôi phục lại sự yên bình: hoa thơm chim hót, trời xanh mây trắng.
Còn thức hải của hắn thì sao? Ngàn dặm đất đỏ khô cằn, không có lấy một ngọn cỏ, mặt đất nứt toác ra như tận thế đang tới nơi.
Thế nhưng hôm nay, giữa vùng đất ấy lại mọc lên san sát biệt thự, đất khô rạn nứt quanh năm cũng chẳng thấy đâu, thay vào đó là một đồi đầy hoa bạch tiểu nhỏ, lung lay trong gió, rực rỡ tự nhiên.
Rõ ràng chỉ là một đám tiểu người giấy được cung phụng, thổi nhẹ một cái cũng tan thành mây khói, vậy mà hắn lại không nỡ ra tay. Một thanh niên tóc dài đen như mực, khí tức âm u dày đặc, từ trên đất ngồi dậy, chống trán, liếm liếm răng nanh, rồi nhịn không được bật cười.
Lúc đầu là khẽ cười, sau lại cười đến mức cả mái tóc đen dài như nước cũng khẽ run rẩy theo từng tiếng cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play