Mà đây chỉ là một trong vô số kịch bản của công ty Cực Lạc, do chính Lý Bình tự tay tham gia thiết kế.

Nơi này có hơn hai trăm nhà thiết kế, mỗi người đều quản lý một hoặc vài "vật thí nghiệm tinh thần".

Bọn họ phải đảm bảo "tính khả quan" và "tính kịch tính" của trò chơi Cực Lạc, họ duy trì "chính nghĩa" theo cách dễ khiến khán giả tin phục.

Boss nói, mục đích cuối cùng của việc làm này là để càng ngày càng có nhiều người tham gia trò chơi, để bọn họ tin rằng trò chơi sẽ mang đến cho họ công lý, giàu có, tự do và cả tình yêu.

Như vậy trước khi tai họa ập đến, mọi người mới có thể mù quáng vứt bỏ, tự nguyện bước vào không gian Cực Lạc của chủ não.

Boss là một người tốt có tầm nhìn xa trông rộng.

Boss nói, mỗi hành trình tiến hóa của loài người đều trải đầy máu và vô số xương trắng.

Mà những nhà thiết kế như họ, mỗi một người đều là "tướng quân" và "anh hùng".

Lịch sử sẽ ghi tên bọn họ.

Nhưng chẳng biết vì sao, giờ phút này Hà Loan lại khiến Lý Bình nhớ đến người cha bị dị hóa rồi bị trục xuất ra khỏi căn cứ của mình.

Có lẽ trong lòng đứa trẻ được cha nuôi lớn, khi nhìn thấy một người đàn ông có phẩm cách vững chãi như núi và có cảm giác tín nhiệm, luôn dễ khiến nó liên tưởng tới bóng dáng của cha mình.

Lý Bình thất thần trong phút chốc, lại quay đầu nhìn về phía bảng điều khiển chính.

Mụ phù thủy đi vắng, hiển nhiên chó săn của cô ta đang tiếp tục "kiếm thêm thu nhập".

Lý Bình biết gia đình hắn ta cũng có người mắc bệnh gen, dường như hắn ta đã dùng hết tiền của để chữa bệnh cho con gái.

Bởi vậy hắn ta cần hạ thấp mình, phải nắm từng cơ hội kiếm "khoản thu nhập thêm".

Mà những khoản thu nhập thêm này, là bán chút bí mật và lý lịch của nhân vật trò chơi đặc biệt nào đó cho vài kẻ có tiền.

Dù gì công ty Cực Lạc cũng giám sát toàn bộ quá trình, bao giờ cũng có nhiều "hình ảnh" không thể công khai ra ngoài.

Cái này còn hấp dẫn hơn mấy bộ phim khiêu dâm nhiều.

Mọi người ở đây đều biết, nhưng không ai dám vạch trần hắn ta, bởi vì hắn ta và mụ phụ thủy có quan hệ họ hàng.

Mà mụ phù thủy nắm giữ việc làm của mấy nhà thiết kế bọn họ trong lòng bàn tay, đánh mất công việc là rơi vào địa ngục.

Bởi vì Lý Bình nhìn chằm chằm vào bảng điều khiển chính quá lâu, nên đã thu hút sự chú ý của chó săn đèn mắt to.

Cặp mắt to kinh khủng kia của hắn ta nhìn qua đây, Lý Bình lập tức cúi đầu rụt vai.

Hắn ta luôn luôn bắt lỗi Lý Bình, bởi vì hắn ta có người cháu trai muốn tham gia vào thiết kế trò chơi.

Có trời mới biết, đứa bé kia chỉ mới mười ba tuổi, ở thời đại bệnh di truyền và bệnh ác tính tràn lan thế này, con người có thể sống hơn hai trăm tuổi, mười ba tuổi chẳng khác nào một đứa trẻ sơ sinh.

Trẻ sơ sinh sẽ thiết kế ra "trò chơi" thế nào?

Cơn giận khó tả bốc lên trong lòng Lý Bình.

Do đó, lúc anh ta nghe thấy âm thanh của giày cao gót, biết mụ phù thủy đã tới, cũng chẳng mở miệng nói ra thiếu sót của "thuốc dị hóa tinh thần".

Bởi vì nếu anh ta nói thẳng với mụ phù thủy, chưa chắc đã được khen thưởng, ngược lại sẽ đắc tội với tên chó săn. Điều này tương đương với việc báo cáo vượt cấp, tranh giành cơ hội lập công của hắn ta.

Vậy nên Lý Bình ngoan ngoãn cúi đầu, trong lúc chó săn nhìn qua đã chuyển màn hình.

Kệ đi, sớm muộn gì lỗ hổng đó cũng bị phát hiện, không nhất thiết phải là anh ta.

Chỉ cần anh ta không phạm sai lầm, mẫn nhiên chúng nhân* là được.

*Nghĩa là một người ban đầu có tài năng hoặc năng lực, nhưng sau đó đã trở nên giống một người bình thường do mất đi tài năng hoặc năng lực.- bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Có lẽ là áp lực quá lâu, bị ràng buộc trong khuôn khổ nhiều năm, Lý Bình giống như nhánh cây bị nhốt ở trong bình, cố gắng mọc ra chút cành con.

Anh ta không quan tâm tới Hà Loan – người đã khôi phục tinh thần nữa.

Dù sao ván chơi tiếp theo, Hà Loan cũng bị thiết lập lại.

Ngược lại... Anh ta không bán lợi ích cho chó săn, trong lòng rất thoải mái!

Mà trên màn hình của anh ta đã chuyển sang Diệp Ngô Đồng vốn nên chết, lại sống sót hết lần này đến lần khác, trước mắt đang có biểu hiện trạng thái tinh thần không được ổn định cho lắm.

Diệp Ngô Đồng cũng do Lý Bình phụ trách, nhưng xét thấy cô chưa "sụp đổ tinh thần" mà nằm trong buồng dinh dưỡng, nên anh ta cũng chỉ có thể giống như những người khác trong phòng livestream, xem cô chật vật không chịu "chết".

Sinh mệnh ngoan cường quá nhỉ.

Diệp Ngô Đồng ngoan cường dỗ Maria đi ngủ, còn mình thì bước đi khập khiễng. Cô dùng một cành cây để chống đi, vừa đi vừa nhỏ giọng ngâm nga, đó là khúc hát ru dỗ Maria.

Maria nhát gan lại thích khóc.

Nhưng cô bé cũng thiện lương và khôn ngoan.

Được cha mẹ yêu thương, cũng bằng lòng san sẻ mọi thứ cho cô.

Diệp Ngô Đồng nghĩ đến đây thì mỉm cười.

"Trên đời chỉ có mẹ tốt..." Diệp Ngô Đồng khẽ hát, Maria thích bài hát này nhất.

Diệp Ngô Đồng vừa ca hát vừa lặng lẽ phân tích, cô nên đi về hướng nào đây.

Nếu là trò chơi, tất nhiên sẽ có một điểm tập kết người chơi. Dựa theo kinh nghiệm trước kia, ban đêm chạy loạn, còn đi một mình chỉ có con đường chết.

Nhất là vai phụ nữ yếu đuối giống như cô.

Dưới bóng đêm u ám, khuôn mặt Diệp Ngô Đồng trông có vẻ lạnh lùng, ký ức trong đầu cô và kiến thức về thế giới này quá ít.

Quá ít.

Hệ thống rác rưởi kia!

Diệp Ngô Đồng đành phải giống như trẻ em mới sinh, tìm tòi từng chút một.

Cô đứng trên vách núi nhìn một hồi, khóa chặt nơi có ánh đèn.

Sau đó chống gậy gộc, bước từng bước tới nơi có ánh sáng.

Vừa rồi hoảng loạn chạy bừa lên núi.

Bây giờ còn phải khó khăn đi xuống.

Nơi có ánh đèn nằm ở dưới chân núi.

Diệp Ngô Đồng bước đi chậm rãi, không biết từ lúc nào bầu trời đã đổ cơn mưa nhỏ, mỗi bước đi của cô đều cẩn thận dè dặt, vì vết thương không thể để nặng thêm nữa.

Nhưng trong lúc đang bước đi, Diệp Ngô Đồng đã nghe thấy tiếng khóc lóc và tiếng thét chói tai của thiếu nữ.

"Tôi xin anh, thả tôi đi, tôi sắp kết hôn rồi!"

"Huhuhuhu... Đừng làm vậy, tôi... Á! Cầu xin anh, tôi cầu xin anh đấy!"

"Hahahahaha, ả đàn bà này đang nói gì vậy? Thả mày đi ư? Mày cứ yên tâm, bọn tao không lên mà để nó lên!"

"Húuuuuu!" Một tràng tiếng hú của dã thú truyền đến.

“Không! Không! Đừng mà đừng mà… Không!”

Tiếng cười suồng sã vang lên từ cánh rừng phía xa, Diệp Ngô Đồng lập tức nín thở ngồi xuống.

Trong lòng thầm mắng một tiếng.

Tiếng thét chói tai của người phụ nữ kia như muốn xé rách trời xanh, mà kèm theo tiếng thét chói tai còn có âm thanh xé vải, Diệp Ngô Đồng không cần nhìn cũng biết đang xảy ra chuyện gì.

Vẻ mặt cô lạnh lùng, không chút dao động.

Diệp Ngô Đồng đang núp sau một bụi cây thấp khá rậm rạp, vừa khéo nhìn thấy cảnh tượng bên kia.

Trần trụi lại tàn nhẫn.

Một cô gái bị trói trên cây, phần lớn da thịt đều lộ ra ngoài.

Mấy gã đàn ông to con đang bao quanh cô ấy, tay họ cầm một thứ, à không, là một con chó biến dị to bằng ngựa con.

Sở dĩ gọi là chó biến dị là vì con chó ấy không có lông, hàm răng sắc nhọn, nước dãi chảy đầy, rõ là không bình thường.

Mà điều bất thường hơn, có vẻ nó đã bị ép uống gì đó.

Nó đang thở hổn hển tới gần cô gái phát điên gào thét kia.

"Mau quay lại đi! Mẹ nó mày còn chưa mở nắp máy chụp ảnh ra nữa!"

Từ góc độ của Diệp Ngô Đồng có thể thấy một người đàn ông cơ bắp cuồn cuộn, đánh vào đầu tên nhỏ con hơn đang đứng bên cạnh, khiến gã ta loạng choạng suýt ngã.

"Cô ta là mỹ nhân được toàn mạng bầu chọn làm “Tân nương Cực Lạc” đấy, lại kết hôn với chó hahaa. Nếu đêm nay làm tốt, anh em mình sẽ kiếm bộn tiền!"

Một khi sắc đẹp gắn liền với yếu đuối, chắc chắn sẽ trở thành món ăn trên bàn của kẻ khác.

Giới hạn của con người giống như vũ trụ sau khi bị hủy diệt vẫn vô cùng vô tận, luôn khiến người ta kinh ngạc tới mức khó tin.

Sắc mặt Diệp Ngô Đồng lạnh lùng, nhíu mày lộ vẻ khó chịu.

Thế nhưng, cô chỉ lặng lẽ quan sát ba gã đàn ông cao lớn kia, rồi lại liếc mắt nhìn cái chân được băng bó qua loa của mình, không thể đứng lên, không thể chạy, cô ép sát người xuống, âm thầm bò trên đất.

Cô phải mau chóng rời khỏi đây.

Tiếng thét chói tai xen lẫn với những tràng cười phấn khích còn đáng sợ hơn cả quái vật, che lấp hết ánh sáng mờ mịt của sao trời.

Trong phòng livestream của Diệp Ngô Đồng, người xem đều đang spam bảo cô chạy mau, đồng thời cũng cảm thán người phụ nữ kia xui xẻo.

Cô ấy không phải một nhân vật vô danh, mà là ngôi sao trong trò chơi này, bởi vì từng cứu giúp vài người, xinh đẹp dịu dàng như giấc mộng thuần khiết mà con người luôn khao khát, vậy nên cô ấy nhanh chóng nổi tiếng trong trò chơi Cực Lạc.

Mọi người gọi cô ấy là Angela.

Angela đã có vị hôn phu, đối phương là đội trưởng của một tiểu đội săn sinh vật dị dạng ở đời thực, bọn họ cực kỳ xứng đôi.

Họ cùng nhau vượt qua thử thách trong trò chơi Cực Lạc để kiếm tinh tệ.

Bởi vì đối với những người có tinh thần lực mạnh mẽ, việc dấn thân vào vùng nhiễm xạ để săn giết sinh vật dị dạng bán lấy tiền, hoàn toàn không thể so với lợi nhuận khổng lồ mà họ kiếm được từ trò chơi Cực Lạc.

Hơn nữa, vì cô ấy và vị hôn phu của mình đều là những tuyển thủ có chút danh tiếng, nên họ càng được nhiều người chú ý.

Nhưng vào lúc này, chẳng biết tại sao Angela lại lạc đàn!

Chuyện như này không hề hiếm thấy, có một nhóm người được gọi là thợ săn Cực Lạc, mặc dù ban quản lý trò chơi nhiều lần ngăn chặn, nhưng vẫn có kẻ không tiếc mọi thủ đoạn để giết người, cướp thân phận, thậm chí sửa đổi gen vi phạm lệnh cấm.

Những kẻ thợ săn vô liêm sỉ này còn nhận các “đơn đặt hàng đặc biệt”, cố tình vào trò chơi để tra tấn hoặc thủ tiêu ai đó theo yêu cầu.

Mà loại chuyện này, không chỉ xảy ra trong trò chơi, mà ngoài đời thực còn tàn nhẫn hơn gấp bội. Chí ít trong trò chơi có thể "báo thù", còn ở hiện thực luôn có vô số oan hồn chết tức tưởi, thậm chí chỉ vì một miếng bánh mốc đã phải mất mạng. ( app truyện TᎽT )

Căn cứ an toàn được xây dựng sau ngày tận thế cũng chẳng thể giam giữ được lòng tham và dục vọng xấu xa của con người.

Diệp Ngô Đồng nhanh chóng bò sát theo rễ cây, dường như con chó biến dị kia đã ngửi thấy mùi gì đó, giãy giụa muốn lao về phía Diệp Ngô Đồng!

Tất cả mọi người trong phòng livestream đều đổ mồ hôi hột thay Diệp Ngô Đồng.

Nhưng may mắn thay, ba người kia chỉ lo làm chuyện xấu, rất nhanh đã kéo con chó giãy giụa trở về.

Trong phòng livestream có người là fan của Angela, bất lực spam, hy vọng Diệp Ngô Đồng có thể giúp Angela một chút.

Bình luận này nhanh chóng bị spam "chạy mau" nhấn chìm.

Quả thực trước đó Diệp Ngô Đồng rất hùng dũng khi đối đầu với sinh vật dị dạng.

Song đó là do tuyệt vọng ép đột phá, bây giờ cô tuyệt đối không thể đối phó với ba tên khỏe mạnh, cộng thêm cả con chó biến dị.

Nhưng ngay khi cô bò ra khỏi phạm vi dễ bị ba người kia phát hiện, chuẩn bị đứng lên đi tiếp thì…

Cô bỗng đứng dậy, khập khiễng quay lại.

Cô bắt đầu khóc.

Tầm nhìn lập tức mơ hồ, nhưng lần này lại không khóc lên tiếng.

"Maria!"

"Maria, cậu đừng xúc động quá, chúng ta không giúp được cô ấy!"

"Maria..."

"Diệp Ngô Đồng" ngấn lệ đứng cạnh một cái cây, mắt mèo cẩn thận từng li từng tí nhìn về phía bên kia, ánh mắt van nài.

Tiếng hét khản đặc, gần như phát điên của Angela vang vọng đất trời, như giọng ma quỷ rót vào màng nhĩ.

Bất kỳ cô gái nào trải qua chuyện thế này, chắc chắn tinh thần sẽ sụp đổ. Dù không sụp đổ thì cô ấy phải làm sao? Cô ấy sắp sửa kết hôn rồi.

Linh hồn cô ấy sẽ bị đám người đấy xé rách, tạo thành vết thương rỉ mủ, không bao giờ có thể lành lại.

Dù có ngày cô ấy quên đi tất cả, cũng sẽ vô tình nghe được tiếng cười trộm không liên quan, rồi nhớ đến linh hồn thối rữa của mình.

Thế gian này, bao gồm những cô gái, luôn hà khắc với bản thân tới mức khó tin.

Bên trong phòng livestream điên cuồng spam: Đừng mà, chạy mau!

Đây không chỉ là lấy trứng chọi đá, mà còn là tự tìm cái chết.

Bọn họ thích xem cảnh phản kích lúc tuyệt vọng, cũng thích những tình huống kịch tính, nhưng suy cho cùng kẻ biến thái thực sự vẫn rất ít.

Ít nhất chỉ có nhóm người ít ỏi đang hưng phấn cổ vũ Diệp Ngô Đồng tự chui đầu vào lưới.

Nếu có thêm một cô gái, bọn thợ săn Cực Lạc này chắc chắn sẽ phấn khích hơn nữa.

Diệp Ngô Đồng chợt nhắm đôi mắt ngấn lệ lại, ngay sau đó cô thở dài một tiếng, giọng nói du dương: "Được rồi..."

Thậm chí cô còn cúi đầu bật cười, thì thầm: "Đúng là hết cách với cậu, đừng khóc nữa Maria... Chúng ta thử xem."

Giống như năm ấy khi còn bé, các cô phải đối mặt với đám ngu dân khắp nơi trên núi, với những ngọn núi to lớn mà họ không thể thoát ra, và mấy kẻ buôn người ác độc, hung tợn tựa như quái vật.

Thử một lần xem sao.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play