Hắn sao có thể đau chân được chứ.
Dư Khê xấu hổ chu môi, trong lòng thầm cảm thán: sư tổ quả thật là người tốt tính, nghe nàng nói mấy lời linh tinh không đầu không đuôi, không những không nổi giận mà còn cố gắng phối hợp, để nàng khỏi phải xấu hổ như đang độc thoại một mình.
Nàng lén kéo đến một chiếc ghế nhỏ, ngồi xuống cạnh giường, cúi người nắm lấy cổ chân nam nhân. Hai tay khép lại, dù cách lớp vải tất nhưng vẫn cảm nhận rõ cơ thể dưới tay khẽ run lên.
Sư tổ có phải là không thích nàng đụng chạm?
Dư Khê hơi khựng lại, lén ngẩng đầu quan sát nét mặt của người.
Hắn khẽ nghiêng mặt sang bên, mái tóc dài trắng như tuyết rũ xuống bên thái dương, che mất đôi mắt phượng sáng như nước, khiến nàng chẳng thể nhìn rõ biểu cảm. Nhưng ngay khi nghiêng mặt, không biết vì căng thẳng hay vì cố nhịn điều gì, cổ họng hắn lại khẽ lăn lên nuốt xuống.
Một động tác nhỏ như vậy, lọt vào mắt thiếu nữ, lại như mũi tên xuyên thẳng vào tim. Tim nàng đập rộn ràng không cách nào kìm lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT