Mười giờ tối, sau một ngày bận rộn, bác sĩ Lộc cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi.
Lộc Tri Lan mang theo hơi nước ẩm ướt từ phòng tắm đi ra, vừa lau tóc vừa bước vào phòng. Trong đầu, hệ thống đang tiến hành nâng cấp, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng điện tử “tít tít”. Mấy ngày nay cậu đã cứu không ít động vật nhỏ, thanh tiến độ đã sáng lên được một phần ba. Sau khi hệ thống tính toán xong điểm tích lũy thì đề xuất có thể nâng cấp kỹ năng trị liệu trước, số còn lại thì đổi một ít dược thảo quý hiếm độc quyền trong cửa hàng để sử dụng — Lộc Tri Lan đồng ý.
Điều đáng nói là, Liên Khê – người cá nhỏ kia – quả thật là rất biết ơn, từ ngày tỉnh lại đến nay, các hành động báo ân của cậu ấy chưa từng ngừng lại. Hệ thống mỗi ngày đều có thể thu được mấy nghìn điểm giá trị cảm ơn. Cộng thêm khoản tiền thưởng mà Viện nghiên cứu đã hứa, Lộc Tri Lan dùng toàn bộ để trả nợ khoản vay mở cửa hàng thú y. Con số nợ nần màu đỏ càng lúc càng nhỏ, cậu cảm thấy gần đây mình đi bộ mà nhẹ cả người — đúng là “không có nợ, thân nhẹ tựa mây”.
Trong phòng.
Bóng lưng nhỏ tròn trịa của chú mèo con quay lưng về phía Lộc Tri Lan, trước mặt nó là hình ảnh do quang não chiếu ra. Mèo con dùng móng vuốt thỉnh thoảng gõ vài cái lên quang não.
“Bác sĩ Lộc, cậu về rồi à?” Trong hình chiếu, Trác Lãm nhìn qua vai mèo con, mỉm cười vẫy tay với Lộc Tri Lan.
Nghe vậy, Cảnh Mạc khựng lại trong thoáng chốc, dừng tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play