"Bé Đen!" Lộc Tri Lan vội vàng ôm con mèo nhỏ vào lòng, ghé trán cọ mạnh vào đầu mèo , vùi mũi vào bộ lông mềm mại, xốp mịn ở bụng mèo, vừa dụi vừa than thở: "Cuối cùng con cũng tỉnh rồi, dọa chết ba, sao ngủ lâu như vậy hả?"
Cảnh Mạc bất ngờ bị người ta áp sát gần như vậy, phản ứng đầu tiên trong lòng là muốn đẩy ra, hai cái chân trước khẽ đẩy hai lần, móng vuốt mèo vừa chạm vào da Lộc Tri Lan, lại lo sẽ cào xước cậu, trong thoáng chốc suy nghĩ miên man, đành bất lực vung vẩy hai quyền mèo hư không trong không khí.
Nhận ra hành động của mình chẳng khác nào vừa đẩy vừa muốn giữ, Cảnh Mạc: "..."
Thôi bỏ cuộc vậy.
Con mèo đen nhỏ mặt mày ủ rũ mặc cho Lộc Tri Lan cọ tới cọ lui, lát lại hôn một cái vào chân, lát nữa lại hôn lên trán.
Hậu quả của việc bị người ta ra sức "vuốt ve" chính là cả con mèo sắp chín nhừ.
Nhìn đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết của người trước mặt, Cảnh Mạc bất đắc dĩ thở dài trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play