Lên tàu bay, Lộc Tri Lan bế chú mèo nhỏ trong túi mèo ra cho thoáng khí, rồi lấy chiếc đệm nhỏ của mèo đặt lên ghế bên cạnh.
Cảnh Mạc ngoan ngoãn nằm gọn trong tay cậu, đợi đến khi Lộc Tri Lan trải xong đệm thì mới bước lên đó, cuộn tròn tại chỗ, nhỏ xíu một cục.
Người tài xế ngồi đối diện tròn mắt kinh ngạc: “Con mèo này là mèo mô phỏng sinh học à?”
Lộc Tri Lan thản nhiên đáp: “Không phải, là mèo thật. Nó chỉ hơi trầm cảm, lại bẩm sinh không thích vận động.”
Tài xế: “Hả?”
Trong lòng không khỏi thầm nhủ: cậu trai này trông cứ như minh tinh vậy mà nói chuyện cứ là lạ kiểu gì ấy…
Sau khi tàu bay tiến vào đường bay trên không, tốc độ tăng lên nhanh chóng. Lộc Tri Lan nhìn qua cửa sổ, chỉ thấy những vệt sáng như sao băng lướt qua trước mắt.
Cảm giác như đang trôi giữa vũ trụ, được ngắm một trận mưa sao nhỏ.
Nửa đầu hành trình là tự động lái, tài xế rảnh rỗi, mắt cứ đảo qua đảo lại, liên tục liếc về phía chú mèo đen nhỏ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT