Phó quan Trác đã may mắn thoát khỏi một trận tai họa. Cảnh Mạc lúc này đã sớm ném chuyện mắng anh ta ra khỏi đầu. Anh sải bước tới, kéo bác sĩ Lộc đang lúng túng đứng ở cửa tới ngồi xuống ghế làm việc, rồi đứng phía sau cậu, một tay chống lên bàn, hơi cúi người, bao trùm lấy cậu trong vòng tay mình, tay còn lại lướt nhanh trên màn hình điện tử trước mặt.
"Ngồi đây đợi anh một lát."
Hương thơm lạnh nhạt quen thuộc bao quanh, Lộc Tri Lan khẽ hít hít mũi, ngẩng đầu lên chỉ nhìn thấy đường nét cứng rắn của xương hàm Cảnh Mạc. 
Rõ ràng là đang xử lý công vụ, nhưng động tác của Cảnh Mạc lại trôi chảy như một cao thủ chơi game, tự nhiên và liền mạch. Những ngón tay thon dài, đốt xương rõ ràng di chuyển, trong mắt Lộc Tri Lan lại trở nên đẹp đẽ đến mức khó rời mắt, khiến cậu tạm thời quên mất tư thế hiện tại giữa hai người kỳ cục đến mức nào — như thể trong văn phòng rộng lớn này chỉ còn duy nhất một khoảng nhỏ đủ chỗ cho cả hai, dù ngay bên cạnh còn có cả ghế sofa.
Vài phút sau, Cảnh Mạc tắt màn hình điện tử trước mặt, khẽ xoay ghế làm việc lại, để hai người đối diện nhau.
Lộc Tri Lan hơi ngẩng đầu, trên chóp mũi cao vẫn còn vướng một sợi lông mèo trắng, nhưng cậu dường như không nhận ra, tò mò hỏi Cảnh Mạc: "Anh xong việc rồi à?"
Cảnh Mạc cúi mắt nhìn cậu, ánh mắt dịu dàng: "Ừm, chỉ là việc nhỏ thôi, mấy phút là xong."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play