Núi ở thời đại này khác với núi ở thời đại của cậu, trong rừng nguyên sinh vẫn còn rất nhiều thứ tốt.
Cố Hi đi theo con trai hái rau dại, đột nhiên trên cây có thứ gì đó rơi xuống, đập vào đầu cậu, đau đến mức cậu hít một ngụm khí lạnh. Nhặt thủ phạm lên xem, mắt cậu sáng lên, hóa ra là hạt dẻ.
Cố Hi ngẩng đầu lên, chỉ thấy trên cây đầy ắp hạt dẻ, vậy mà không ai hái.
Người thời đại này ít ăn hạt dẻ, mọi người ban ngày bận đi làm, tối về là ngủ, ai còn tâm trí mà ăn hạt dẻ?
“Con trai, không hái rau dại nữa, giúp ba nhặt hạt dẻ.” Cố Hi nói, “Ba trèo lên cây rung, con nhặt hết những quả hạt dẻ có gai như thế này vào sọt.”
“Vâng ạ, ba ơi hạt dẻ này để làm gì ạ?” Tiểu Thành Đồ tò mò hỏi.
“Ăn được.” Cố Hi nói rồi trèo lên cây. Trèo lên cây xong, cậu dùng chân đạp mạnh mấy cái, hạt dẻ cứ thế rơi xuống từng quả một. Tháng tám, tháng chín âm lịch chính là mùa hạt dẻ chín, đến tháng mười nếu không ai hái thì hạt dẻ sẽ rụng hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT