Cố Hi vội vàng nói: “Chuyện đó họ đã bồi thường rồi, coi như xong đi bác. Đồng chí công an đã đứng ra làm chứng, mình bỏ qua thôi.”
“Vậy là…?” Trưởng thôn Lý không hiểu. Với cái tính ham ăn lười làm của Lý Ái Quốc, tìm mình còn có chuyện chính sự sao?
“Bác à, chuyện hôm nay cháu đến nói, còn có lợi cho cả làng mình nữa,” Cố Hi úp mở.
“Ồ?” Trưởng thôn Lý có chút hứng thú, “Cháu nói thử xem.” Vị trí trưởng thôn của ông là do cha ông truyền lại, sau này còn định truyền cho con trai, nên những chuyện có lợi cho làng, đương nhiên ông phải nghe. Nhưng làm trưởng thôn mười mấy năm, khả năng nhìn người của ông cũng có, thực sự không dám tin rằng có thể nghe được chuyện có lợi cho làng từ miệng cái kẻ hỗn hào như Lý Ái Quốc. Nhưng thôi, cứ nghe thử xem sao.
“Bác à, nói ra thì chuyện này cũng có chút tư tâm của cháu,” Cố Hi nói, “Nhưng Chủ tịch đã nói, những việc có lợi cho quần chúng, chúng ta đều phải làm. Nên dù cháu có tư tâm, cũng quyết định nói ra… Bác à, làng mình không có trường tiểu học, bọn trẻ phải đi ba bốn cây số đường đến làng khác, ba bốn cây số đường phải đi mất một tiếng đồng hồ đấy bác, bọn trẻ mệt mỏi biết bao. Mà lỡ trên đường xảy ra chuyện gì, chẳng phải làm các bậc phụ huynh lo lắng sao?”
“Nhưng làng mình không có trường tiểu học… Trường thì có, nhưng không có thầy giáo mà?” Trưởng thôn Lý nghĩ ngợi rồi nói, “Chẳng lẽ cháu có người quen làm thầy giáo giới thiệu?”
Cố Hi nói: “Bác thấy cháu thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play