Sau khi giội một chậu nước bẩn to tướng lên đầu Tôn Thái hậu vô tội, Tiêu Dung liền ung dung quay về chỗ ở của mình.
Lần diện kiến này còn ngắn hơn Tiêu Dung dự liệu. Lúc y về tới nơi mới khoảng giờ Tỵ ba khắc (tức gần 10 giờ 45 trưa), Trương Biệt Chi cùng mấy người kia còn đang lang thang dạo chơi bên ngoài.
Hai mươi thị vệ thì để lại mười người canh giữ, Tiêu Dung thuận miệng hỏi trong buổi sáng có ai đến tìm mình không, thật chẳng ngờ đúng là có người đến thật.
Có bốn nhà thế gia gửi thiệp mời y tới phủ để trò chuyện. Thiệp đều viết danh nghĩa con cháu trẻ tuổi trong tộc, hiển nhiên là muốn kết giao với y.
Tiêu Dung đoán chắc không phải mục đích gì đặc biệt, chỉ là thấy chức quan của y không thấp, lại là sĩ nhân hiếm có bên Trấn Bắc Vương, nên muốn nhân cơ hội tạo chút quan hệ, thêm bạn thêm đường.
Tiêu Dung mặt không cảm xúc lật xem từng phong thiệp, những nhà này chẳng phải danh gia vọng tộc chân chính gì, tất cả đều xếp ngoài tam đẳng… Chuyện ấy cũng bình thường thôi.
Đại tộc chân chính sẽ không hấp tấp như vậy, sao có thể ngay ngày thứ hai đã vội vã gửi thiệp? Họ tất sẽ quan sát thêm, xem rõ mục đích của Tiêu Dung cùng thái độ của các trọng thần như Tôn Nhân Loan, rồi mới quyết định hành động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT