Nếu không ai đánh thức, Tiêu Dung hẳn có thể ngủ thẳng đến sáng mai.
Thế nhưng còn chưa đến hoàng hôn, trong cung đã có người đến triệu kiến. Lần này là một vị thái giám thực thụ, mà còn là chức vị không hề thấp.
“Thái giám” là danh xưng về sau mới phổ biến, vào thời điểm này mà gọi ai đó là thái giám, có khi người ta còn chẳng hiểu là gì. Dù sao thì đến chức Nội thị giám còn chưa xuất hiện, lại càng không thể có khái niệm chung gọi là “Thái giám”.
Cho nên ở thời này, sau lưng người ta thường gọi họ là hoạn quan” hay hoạn giả. Còn khi đối diện thì tất nhiên phải xưng hô bằng chức quan của họ cho đúng mực.
Vị được phái đến mời Tiêu Dung lần này là hoạn quan trong cung Tôn Thái hậu, giữ chức Trường Lạc Thiếu Phủ. Trong bối cảnh Hoàng đế bị giam quyền, Hoàng hậu vẫn chưa xuất hiện, toàn bộ hậu cung đều nằm trong tay Tôn Thái hậu. Bởi vậy, vị Thiếu Phủ này cũng có thể xem như đứng đầu giới hoạn quan trong hoàng cung hiện nay.
Có điều… Nhân vật như hoạn quan, khi thời vận hanh thông thì có thể thao túng thiên hạ, nhưng khi thất thế thì cũng chỉ là kẻ hầu cao cấp hơn người thường một bậc. Trong hoàn cảnh Quốc cữu Tôn Nhân Loan nắm trọn quyền hành, ngay cả Tôn Thái hậu cũng không thể nhúng tay vào triều chính, huống chi là những kẻ phải cúi đầu co đuôi mà sống như bọn hoạn quan kia.
Thành ra Tiêu Dung cũng không cần phải khách khí với họ làm gì. Chủ yếu là có khách khí cũng vô ích, người này tuy chức quan cao, nhưng chẳng có chút địa vị nào đáng kể.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play