Mọi người có mặt đồng loạt nhìn về phía Tống Hữu Phương, hành động vô thức của Tống Hữu Phương không hề trải qua suy nghĩ, trong đầu anh căn bản chưa nghĩ ra "chờ một chút" là chờ cái gì.
"Tống tiên sinh, có vấn đề gì sao?" Y tá vẻ mặt nghi hoặc, vội vàng xác nhận với Tống Hữu Phương.
Sự dừng lại ngắn ngủi, đối với Đình Vân mà nói là một sự dày vò, chiếc kim chưa hạ xuống lơ lửng giữa không trung, cậu sợ hãi thứ vô cảm này, run rẩy không ngừng trong lòng Tống Hữu Phương.
Khi Omega bị đe dọa, theo bản năng sẽ tìm đến Alpha để cầu cứu. Tống Hữu Phương nhận được tín hiệu từ Omega của mình, đọc hiểu được sự van nài trong tín hiệu đó. Mang lại cảm giác an toàn cho Omega là bản chất của một Alpha, anh dùng thân mình ngăn cách Đình Vân và y tá, chắn mũi kim đe dọa Đình Vân sau tấm lưng vững chãi.
“Ba, mẹ…” Tống Hữu Phương vừa mở miệng đã cảm nhận được vị đắng lan tỏa từ cuống lưỡi: "Chúng ta nói chuyện lại được không?”
Vài phút sau, Đình Vân dần bình tĩnh lại nhờ sự an ủi của Tống Hữu Phương, chỉ là Đình Vân nằm trên giường không chịu ngủ, nắm chặt tay Tống Hữu Phương không chịu buông. Tống Hữu Phương chỉ có thể đứng bên giường nói chuyện với ba mẹ.
“Con biết hai người không hài lòng về con, nhưng Đình Vân phát tình sớm là do con. Nếu được, con nguyện gánh chịu tội lỗi trì hoãn phát tình thay em ấy, nhưng lại không có chuyện nếu như đó. Một khi tiêm thuốc, con không giúp được gì cho Đình Vân cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT