Hôm nay lại là tài xế đến đón Đình Vân tan làm.
Đình Vân cùng mấy đồng nghiệp trong công ty đi ra khỏi tòa nhà, bên đường đỗ một chiếc xe riêng rất quen mắt.
Chị Đổng dùng khuỷu tay huých vào bụng Đình Vân: "Ồ, dạo này không thấy Tống tiên sinh nhà em đâu cả nhỉ?"
Thật ra, có phải Tống Hữu Phương đến đón Đình Vân tan làm hay không rất dễ nhận ra, nếu là Tống Hữu Phương đến đón Đình Vân tan làm, Tống Hữu Phương dù không xuống xe cũng sẽ hạ cửa sổ xe xuống, hơn nữa nếu trong xe có Tống Hữu Phương, Đình Vân đã sớm hớn hở chạy về phía trước rồi.
Đình Vân liếc nhìn hướng xe, vừa hay tài xế xuống xe mở cửa cho cậu: "Dạo này anh ấy bận lắm, có khi rất muộn mới về nhà."
"Người có tiền cũng có nỗi khổ của người có tiền." Chị Đổng vẫy vẫy tay: "Mau đi đi, bọn chị còn phải đáng thương chen chúc tàu điện ngầm đây."
Đình Vân lúc này mới chào tạm biệt đồng nghiệp, ngồi vào xe, cậu đếm ngón tay đếm ngày, Tống Hữu Phương bận gần nửa tháng rồi, thời gian hai người gặp nhau còn không bằng thời gian cậu gặp tài xế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT