Khi Đình Vân tỉnh lại, hơi ấm bên cạnh giường vẫn chưa tan hết, cậu chống người ngồi dậy, nương theo ánh sáng lọt qua khe hở của rèm cửa, tìm kiếm bóng dáng Tống Hữu Phương trong phòng.
Khi cậu nhận ra, trong phòng chỉ có một mình mình, lúc này mới chậm rãi xuống giường, cậu không bật đèn, ngửa đầu, nheo mắt, đầu ngón chân dò dẫm trên sàn nhà một hồi lâu, mới tìm được dép lê, rồi lê thân mình về phía cửa.
Khả năng cách âm của phòng ngủ rất tốt, tay cậu đặt lên tay nắm cửa, nhẹ nhàng kéo xuống, tiếng mở khóa, kèm theo giọng nói của Tống Hữu Phương, câu nói chẳng đầu chẳng cuối “Làm tình với Omega rất thoải mái”, khiến Đình Vân có chút mơ hồ, cậu mở cửa phòng, thấy Tống Hữu Phương vừa đúng lúc cúp điện thoại.
“Tỉnh rồi à.” Tống Hữu Phương không đổi sắc mặt.
Cổ họng Đình Vân ngủ đến khàn đặc, mắt và miệng cũng không mở ra được, dựa vào cảm giác bước về phía Tống Hữu Phương, nhào vào lòng anh, kéo dài âm điệu: "Ừm…”
Động tác ôm Đình Vân của Tống Hữu Phương càng ngày càng thuần thục, anh cúi đầu nhìn biểu cảm của Đình Vân, muốn biết Đình Vân đã nghe được bao nhiêu, sẽ có phản ứng gì, nhưng chỉ thấy vẻ mệt mỏi và thoải mái trên mặt Đình Vân.
“Chưa tỉnh hẳn thì ngủ thêm chút nữa đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play