Hai tiếng sau tan làm, anh ngẩng đầu nhìn về phía sofa, Đào Đào đã ôm một đống hộp mù sặc sỡ ngủ say.
Tư thế ngủ của cục bột mềm không được đẹp lắm, tay chân duỗi hết cỡ, bày mình thành chữ "Đại" ngắn ngủn mập mạp.
Tô Cảnh Hoài đứng dậy đi đến mép sofa, nhìn cục bột mềm đang nằm thẳng cẳng ngủ khò khò.
Hơi thở sữa non tỏa ra từ người Đào Đào khiến Tô Cảnh Hoài có chút ngơ ngẩn.
Anh lấy điện thoại ra chụp một tấm hình cục bột mềm đang ngủ ngon lành, sau đó ngồi xổm xuống, để gần hơn ngắm nhìn dáng vẻ ngủ của cục bột mềm.
Trước đây không có cơ hội quan sát kỹ trẻ con ngủ, bây giờ Tô Cảnh Hoài mới phát hiện ra thì ra trẻ con mấy tuổi thơm tho mềm mại đến thế.
Tay của Đào Đào vừa nhỏ vừa ngắn, khi ngủ nắm lại thành một nắm đấm nhỏ xíu, trắng nõn mũm mĩm, các ngón tay chỉ lõm xuống vài nếp thịt nhỏ, khiến người ta nhìn mà chỉ muốn dùng ngón tay chọc một cái.
Tô Cảnh Hoài nghĩ vậy, cũng thực sự làm như vậy.
Anh vươn ngón trỏ tay phải chọc chọc vào mu bàn tay mũm mĩm của Đào Đào, động tác rất nhẹ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play