"Không sai." Thạch Hạo nói tiếp, "Nhất là… ta nhìn tên lão già đó thật sự rất chướng mắt. Bộ dạng nịnh hót, thật khiến người ta buồn nôn. Thậm chí còn muốn Khương Lập phế bỏ truyền thừa Lãm Nguyệt tông của chúng ta, để nàng đi con đường Thần Vương mà hắn rao giảng ư, hừ! Truyền thừa Lãm Nguyệt tông của ta, lẽ nào lại không bằng cái gọi là Thần Vương đường của hắn sao? Sớm muộn gì cũng có một ngày, chúng ta sẽ sừng sững trên cả Tiên Đế!"
Hắn rất có tự tin. Nói đúng hơn, Thạch Hạo từ trước đến nay chưa từng không tin tưởng vào bản thân. Hắn không cuồng vọng như Long Ngạo Kiều, càng không đem kiêu ngạo cùng bá khí viết lên mặt. Đường đường Thạch Hạo, há có thể biết sợ là gì? Bản tính hắn vốn dĩ là kẻ "côn đồ", đi đến đâu liền "làm loạn" đến đó. Dù đối phương cảnh giới cao hơn, tu vi mạnh hơn, hắn cũng chưa từng lùi bước. Nếu không, hắn đã chẳng nói ra câu danh ngôn kia: “Chết ở đâu, táng ở nơi đó, thiên hạ Thanh Sơn đều giống nhau.”
"Các ngươi đó." Lâm Phàm lắc đầu cười một tiếng, "Đều điệu thấp chút."Tất cả mọi người cười."Sư tôn yên tâm.”
“Chúng ta… hiểu."Không phải chỉ là "điệu thấp" ư? Ai mà chẳng hiểu điều đó?
***
Khương Lập, dưới vạn người chú mục, cưỡi kiệu hoa mà đến. Nàng đẹp không sao tả xiết!Nhưng điều này lại khiến Lâm Phàm cùng các đệ tử nhao nhao nhíu mày. Đúng là sốt ruột đến nhường nào? Sau khi luận võ chọn rể kết thúc, là muốn trực tiếp thành hôn, đưa vào động phòng sao? Điều này khiến bọn họ càng thêm không thích. Sự khó chịu trong lòng họ cũng càng thêm một phần.
Ngay cả Quy Khư Chi Chủ, một người ngoài, giờ phút này cũng nhíu mày, có chút không cam lòng. Hắn thầm mắng: "Cái quái gì."Tuy nhiên, Lâm Phàm cùng các đệ tử lúc này không tiện nói thêm gì, chỉ có thể âm thầm kìm nén chờ đợi bão nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT