"Yêu nghiệt to gan!"
Oanh! Đường Tam Táng lại lần nữa ra tay, ngăn trước người Tôn Ngộ Hà, đỡ một chưởng của Bồ Tát, uy nghi như Nộ Mục Kim Cương. Vừa chặn được đối phương, hắn liền mở miệng, lại quát lên: "Yêu nghiệt to gan!"
Suýt nữa khiến Bồ Tát "tự bế".
Nàng khó thở, giận dữ nói: "Đường Tam Tạng, lẽ nào ngươi muốn bị con bát hầu này mê hoặc, từ bỏ đại nghiệp thỉnh kinh hay sao? Chớ có quên thân phận của mình! Chớ có quên sứ mạng của mình! Chớ có quên ngươi là ai!"
Đường Tam Táng lại chắp tay trước ngực, quát lớn: "A Di Đà Phật, yêu nghiệt to gan, còn tại đây hồ ngôn loạn ngữ, mê hoặc nhân tâm! Đồ đệ của ta, chính ta rõ ràng nhất. Bởi cái gọi là người xuất gia không nói dối, nàng là đồ đệ của ta, càng là người xuất gia, chưa hề nói dối bao giờ! Nàng đã sưu hồn, đã nói các ngươi còn đen tối hơn cả yêu ma, vậy thì nhất định là đen tối vô cùng. Các ngươi, chính là yêu nghiệt!!!"
"Ngươi bảo ta, chớ có quên sứ mạng của mình?" Đường Tam Táng giọng lạnh lẽo: "Vậy được thôi! Ta liền nói cho ngươi sứ mệnh của ta! Ta muốn để Phật Môn quang huy chiếu rọi thiên hạ, nhưng lại không phải cái Phật Môn dối trá, đen tối của các ngươi, mà là một Phật Môn chân chính, quang minh chính đại! Ta muốn chém hết thiên hạ hết thảy yêu nghiệt. Các ngươi đã là yêu nghiệt, ta liền chém sạch các ngươi!"
Bồ Tát ngẩn người. Nàng nghẹn họng, mắt trợn tròn. Hoàn toàn không ngờ Đường Tam Táng lại đáp trả như thế. Đây đâu chỉ là đại nghịch bất đạo? Đây quả thực là đại nghịch bất đạo đến mức tận cùng!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play