Đôi mắt Tô Hàn Cẩm hơi hơi nhíu lại, rồi nói: "Ai mà ngờ được sau thác nước lớn ở ẩn sương mù sơn lại có một cái sơn động, bên trong còn có tung tích của phá lỗ thú. Lão điên Hoa Thanh phái kia hủy diệt cả ngọn núi, không biết có tâm tư gì. Ngươi nói hắn ẩn thân trong sơn động lâu như vậy, có khi nào bắt được rất nhiều phá lỗ thú không?"
Từ con nối dõi ngẩn ra, có chút khó hiểu nói: "Có lẽ vậy."
Hai người vừa nói xong, cảm giác khác thường trong lòng Tô Hàn Cẩm đột nhiên biến mất. Thần sắc nàng khẽ động, chắp tay với Từ con nối dõi: "Hôm nay đa tạ Từ đạo hữu đã giải thích nghi hoặc, ta còn có việc khác phải làm, xin cáo từ."
Từ con nối dõi sao chịu để Tô Hàn Cẩm rời đi, vội vàng nói: "Tô đạo hữu chắc là còn ở Hồn Nguyên thành một thời gian nữa đúng không? Không biết ngươi ở trọ tại khách điếm nào, hay là chúng ta ở gần nhau, cũng tiện chiếu ứng lẫn nhau." Tuy nói hắn muốn theo dõi nàng, sau đó lại tạo ra một màn khách điếm ngẫu nhiên gặp được cũng không thành vấn đề, nhưng nghĩ bụng nàng vừa chuyển liền biết hắn đang theo dõi. Vậy chi bằng cứ thẳng thắn nói ra, còn có thể tỏ vẻ hắn thành khẩn hơn một chút.
Tô Hàn Cẩm tự nhiên hiểu rõ suy nghĩ trong lòng hắn, muốn tiếp cận nàng để lấy lòng Liêu Trường Thanh. Chỉ là lúc này, Liêu Trường Thanh còn khó bảo toàn được bản thân. Thấy sắc mặt hắn vội vã rời đi, Tô Hàn Cẩm liền đoán có chuyện gì không hay. Mà việc gặp được kẻ thần bí trong Hồng Mông quán, càng khiến nàng cảm thấy Hồn Nguyên thành hiện tại sóng ngầm đang cuộn trào. Vừa rồi nàng rõ ràng không phát hiện bất kỳ dấu hiệu theo dõi nào, ngay cả Từ con nối dõi tu vi Trúc Cơ trung kỳ cũng không phát hiện ra. Vậy mà người mặc áo choàng kia lại đang giám thị bọn họ. Đến khi nàng nói ra những lời kia, cảm giác khác thường trong lòng nàng mới biến mất. Tô Hàn Cẩm cũng không rõ vì sao mình lại có cảm ứng như vậy, nhưng sự hoảng sợ khi đối mặt với người mặc áo choàng kia là hoàn toàn có thật. Nàng không muốn nghĩ nhiều về những chuyện thần bí này, không thể trêu vào thì trốn đi là hơn.
"Tô đạo hữu? Không biết ý của ngươi thế nào?"
"Ta chắc sẽ ở lại đây tới tiên cư." Tô Hàn Cẩm đáp lời, "Chỉ là lúc này ta còn muốn đi dạo, tạm thời chưa về vội."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play