Trước giờ nàng không để ý, mặt nàng lại biến thành như vậy. Chiếc mặt nạ kia rất xảo diệu, tuy thay đổi thân hình, tướng mạo và tu vi của nàng, nhưng lại chân thật như mặt thật, cảm xúc trên mặt đều có thể hoàn toàn biểu lộ, không hề cứng nhắc. Tương tự, thương thế cũng có thể phản ánh hoàn toàn trên mặt nạ.
Lúc này, gương mặt kia trông đặc biệt dữ tợn.
Tô Hàn Cẩm gỡ mặt nạ xuống, kinh ngạc phát hiện những khe rãnh đen vẫn còn đó, trông vô cùng ghê người trên mặt nàng. Mặt của Giang Vân Nhai còn có thể dùng mặt nạ che được, còn gương mặt này của nàng, nếu làm mặt nạ, e rằng phải che kín cả khuôn mặt mất. Tô Hàn Cẩm nhíu mày, nín thở ngưng thần, nằm cả người xuống hồ nước, úp mặt xuống.
Không rõ nước ao này có thể giúp vết thương trên mặt cô khôi phục hay không, tuy rằng cô không quá để ý, nhưng cũng không thể hoàn toàn làm ngơ được. Tô Hàn Cẩm nằm ở đáy ao, mặc cho nước ao bao bọc lấy mình, khơi thông kinh mạch, chữa lành thương thế. Linh khí cuồn cuộn không ngừng tẩm bổ, khiến thân thể cô được thả lỏng tối đa.
Tô Hàn Cẩm mơ một giấc mộng.
Giấc mộng không phức tạp, chỉ là mỗi một người cô muốn bảo hộ, đều cười nói nhìn cô. Xuyên qua bóng người dày đặc, Tạ Thù Ngàn Lẫm đứng ở cuối đám người, hướng cô vươn tay.
……

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play