Hắn kéo kéo khóe miệng, liếc nhìn sư phụ đang nhu tình như nước nhìn chằm chằm Kim Chung Lương, tức khắc im lặng. Hắn lỡ lời mắng luôn cả sư phụ rồi. Giờ khắc này, hắn rất muốn nằm xuống, hoài niệm sư phụ của ngày xưa, chỉ là vừa nằm xuống, hắn lại đau đớn mà xoay người ngồi dậy, vẻ mặt rối rắm.
Ánh trăng như sương, hắn ngửa đầu nhìn vầng trăng bạc trên không trung, giờ khắc này, hắn mới hơi chút tĩnh tâm lại, bừng tỉnh nhớ lại cảnh trong mơ, tình thế quá mức khẩn cấp, hắn không kịp hồi tưởng.
Ngũ Ngụy Bỉnh thở sâu, thân ảnh lãnh ngạo cùng thanh kiếm trong tay nàng trong mộng đều như ở cuối chân trời, giống như vầng trăng bạc nơi biên giới, xa xôi không thể với tới. Nếu nàng thật sự đã chết, nàng sẽ trở thành vết thương không thể xóa nhòa trong lòng hắn, là nỗi đau cầu mà không được, vô pháp vãn hồi.
Nhưng nếu nàng còn sống, có lẽ lại không quan trọng đến vậy.
Trong cảnh mộng, hắn cuối cùng không bắn ra mũi tên kia, nhưng hắn vẫn ra ngoài. Bởi vì ở nơi đó, có sự tồn tại của nàng. Trong thế giới của hắn, không có gì quan trọng hơn nàng.
Hắn không bắn ra mũi tên kia, mà quay đầu bỏ chạy. Cảnh mộng thoáng chốc biến ảo, vốn là rừng cây, trong nháy mắt liền biến thành hoang mạc. Mây đen cuồn cuộn quay cuồng trên không trung, cuồng phong gào thét, cuốn lên cát bay đá chạy. Trong thiên địa xám xịt một mảnh, gió lốc tàn sát bừa bãi, nhưng không thể ngăn cản bước chân hắn.
Hắn chạy như điên trong hoang mạc, thanh bào bị gió thổi phần phật, nhưng thần sắc hắn thong dong sái lạc, tiếng đàn Không thanh minh, âm thanh của tự nhiên cắt qua trời cao, chỉ dẫn hắn đến thánh địa trong lòng. Thân ảnh khiến hắn giẫm chân tại chỗ phía trước đã dần đi xa, trở thành cát sỏi nhỏ bé trong biển tâm mênh mông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play