Xanh đen nói: "Người ta điểm danh muốn cùng nàng đánh, ta cũng đâu có cách nào. Cứ xem đi, cứ xem đi..."
Nếu không phải hắn quá cao điệu, nâng Tô Hàn Cẩm lên quá cao, người khác chắc chắn sẽ không chọn nàng. Có điều, lúc này Xanh đen chắc chắn sẽ không nói gì thêm, chỉ ý bảo Huyền Như Mặc đừng suy nghĩ nhiều, cứ hảo hảo mà xem. Huyền Như Mặc kéo khóe miệng, rồi dồn tầm mắt vào giữa sân, đúng lúc này, hắn gắt gao nhìn chằm chằm thân ảnh trong sân, con ngươi tràn ngập vẻ không thể tin được.
Tử Tiêu Kiếm rất nhanh, Khuyết Chí biến mất rồi tìm thời cơ xuất kiếm. Kiếm quang quá nhanh, thân hình hắn càng nhanh hơn, khiến cho bốn phương tám hướng đều có kiếm khí sắc bén bao lấy toàn thân Tô Hàn Cẩm. Cố tình lúc này, nàng vẫn bất động, thản nhiên đứng giữa sân, sợi tóc bị gió nhẹ thổi bay, khiến cho khuôn mặt bình phàm của nàng cũng thêm một tia tao nhã.
Ngay khi nàng sắp bị đánh trúng, trên người nàng đột nhiên tỏa ra một đạo kiếm quang, một thanh trường kiếm màu xanh biếc tinh tế bay lên trời cao, phát ra một tiếng than nhẹ. Kiếm thế đánh tới từ bốn phương tám hướng kia đều bị chặn lại, mà từ đầu tới cuối, nàng không hề nhúc nhích một bước.
Sau khi chặn lại một kích này, Tô Hàn Cẩm khẽ nhún mũi chân, bay lên không trung, cầm Vấn Tâm Kiếm.
Còn lúc này, Tử Tiêu Kiếm và Khuyết Chí lại biến mất.
Giữa sân im lặng như tờ, rồi lá trúc xào xạc rung động, rừng trúc lay động, như có một trận gió lớn thổi qua. Huyền Như Mặc liền bật thốt lên mắng: "Mấy cây trúc này đều là do người của Tử Tiêu Kiếm quyết trồng, phối hợp với Tử Tiêu Kiếm quyết của bọn họ thì còn gì bằng, thật là ghê tởm!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT