Cô đang đứng trên một phù đảo chỉ có kích thước bằng một chiếc bàn tròn.
Phù đảo này sở dĩ được gọi như vậy, là bởi vì trong không gian này chỉ có duy nhất một khối đất có thể đặt chân, còn lại đều là biển lửa hừng hực thiêu đốt.
Trước mặt phù đảo là một kết giới lóe lên vầng sáng màu bạc. Phía sau kết giới lại là một vùng non xanh nước biếc, hoa thơm chim hót. Một thác nước từ trên trời cao vạn trượng đổ xuống, tựa như ngân hà rơi xuống nhân gian. Không khó để hình dung đó là một mảnh thánh địa linh khí dồi dào.
Còn nơi nàng đang đứng, không có nửa điểm linh khí, chỉ có lửa cháy và dung nham. Những ngọn lửa phun trào kia như đang cười nhạo không tiếng động, chế giễu nàng si tâm vọng tưởng, cười nhạo nàng chỉ là con thiêu thân lao đầu vào lửa.
Tô Hàn Cẩm thoáng mất tập trung, nhưng ngay lập tức nàng bừng tỉnh nhận ra, nơi chết chóc này cũng có cạm bẫy, lợi dụng sự chênh lệch cảm lớn trong lòng nàng để làm nhiễu loạn tâm thần.
Việc cấp bách là tìm cách giải quyết vấn đề, nàng đâu còn thời gian để tự giễu cợt mình! Ánh mắt Tô Hàn Cẩm chợt trở nên kiên định, bởi vì nàng không muốn chết, không muốn từ bỏ, không muốn tuyệt vọng. Giọng nói già nua kia nói nơi này là chết vực, bên trong không có linh khí, chỉ có vô tận liệt hỏa và dung nham.
Chẳng lẽ muốn vây chết nàng ở đây sao? Người tu chân sợ nhất là những nơi linh khí cạn kiệt. Lửa ở đây nóng rực như vậy, nàng cần dùng linh khí để bảo vệ bản thân, nhưng nơi này lại không có linh khí. Nếu linh khí trong người nàng tiêu hao hết, chẳng phải chỉ có thể chết khô, biến thành thây ma?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT