Lúc này, cô không cảm ứng được tung tích của Cẩm Chuột, không rõ là Kim Chung Lương còn chưa tiến vào, hay là bọn họ đã vào nhưng ở một nơi đặc thù nào đó.
Vì không cảm ứng được Cẩm Chuột, Tô Hàn Cẩm định thừa dịp thời tiết tốt đi tìm tuyết liên hoa. Cô không hề dừng lại, ngự kiếm phi hành lên phía trên tuyết sơn, nhưng vừa bay đến giữa sườn núi thì sắc trời đã tối sầm lại.
Không thể nào? Xui xẻo vậy sao?
Thực tế đúng là xui xẻo như vậy. Sắc trời tối sầm, trong chớp mắt đã trở nên âm u, bông tuyết bắt đầu rơi lả tả, vài bông còn đậu trên chóp mũi cô. Tô Hàn Cẩm căng thẳng trong lòng, rồi lập tức phóng thần thức ra ngoài, cẩn thận điều tra hoàn cảnh xung quanh. Kết quả là, trong phạm vi mười dặm lại không có một chỗ nào có thể ẩn thân!
Nếu trong lúc đại tuyết bay tán loạn mà không tìm được huyệt động để ẩn thân, cô chỉ có nước chờ bị tuyết mị moi tim thôi!
Tô Hàn Cẩm hoảng hốt bay nhanh một đoạn, đến khi đụng phải một cây đại thụ, bị tuyết đọng trên cây rơi trúng vài cái thì bỗng dừng lại. Tròng mắt cô hơi chuyển, liền nghĩ ra một biện pháp.
Tuyết mị nguy hiểm vì nó hành động cực nhanh, căn bản không thể bắt giữ được tung tích của nó. Nhưng có thể chắc chắn là, trong lúc đại tuyết bay tán loạn, tuyết mị sẽ chủ động xuất hiện tìm người. Sách chép rằng, dù là tu sĩ Kim Đan kỳ dùng thần thức cũng khó mà khóa được vị trí của tuyết mị. Cô tuy thần thức cường đại, nhưng không dám cậy mạnh, có điều cô có thể khẳng định, nếu cô lấy mình làm mồi nhử, chắc chắn có thể dẫn dụ tuyết mị xuất hiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play