"Dâu gai không ăn được đâu! Các ngươi dám bán thứ này sao? Không sợ làm hại người à?"
"Đúng vậy! Đúng vậy! Sao lại dám bán đồ ăn nguy hiểm như vậy!"
Nhiều người đồng thanh phản đối, giọng đầy lo lắng và phẫn nộ.
Tiết Tứ Hổ vội vàng cười nịnh nọt, xua tay: "Mọi người bình tĩnh, bình tĩnh. Đừng lo, đây không phải dâu gai đâu. Theo y thư, dâu gai không phải loại này. Ta đã hỏi Thẩm lão đại phu rồi, y bảo nó chỉ giống thôi, nhưng không phải là dâu gai. Lúc đầu, nhà ta cũng nghĩ đây là dâu gai, nhưng giờ đã có tên là dâu tây rồi. Ai mà dám ăn thứ độc hại chứ? Nếu nó gây chết người, ta là người đầu tiên phải đền mạng, ai chẳng biết, ta đâu có nói giỡn!"
Nghe vậy, nhiều người bắt đầu có phần tin tưởng.
"Đây không phải độc, các ngươi đừng lo," Tiết Tứ Hổ tiếp tục thuyết phục,"Nhà ta ai nấy đều ăn rồi, không ai bị sao cả, ta cũng ăn qua rồi, các ngươi không tin thì nhìn ta ăn này."
Nói rồi, Tiết Tứ Hổ cầm một viên dâu tây ăn ngay trước mặt mọi người, vừa ăn vừa cười nói: "Mọi người nhìn xem, vỏ này mỏng lắm, thịt quả bên trong, ngọt lịm lại chua chua, rắc chút đường trắng vào, thật là ngon không thể tả! Các ngươi thử tưởng tượng vị của nó xem."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT