Mứt hoa quả này là làm từ đường ướp, rất quý giá, bình thường đâu có đại bá gia nào chịu chi tiền mua thứ này cho Đại Bảo và Tiểu Bảo ăn. Khương Nguyệt và Tiết Diễm liếc nhau, không khỏi hiểu ra.
Chắc hẳn là vì trước kia bọn họ đã giúp đỡ quá nhiệt tình, đại bá gia cảm thấy cần phải làm chút gì đó để thể hiện lòng cảm ơn.
Người ta đã có lòng, không nhận thì lại không phải, Tiết Diễm liền nhận lấy.
"Tiểu thúc, ngươi nắm Nguyệt Bảo đi đâu vậy? Chúng ta còn định tìm các ngươi chơi mà, đến lúc đó tiếp hỉ bánh rồi, chúng ta cùng đi với các ngươi nhé." Tiết Tiểu Bảo vẫn không nỡ ăn hết mứt hoa quả, hỏi Tiết Diễm.
Tiết Diễm mỉm cười, đáp: "Đi phóng ngưu."
"À, à." Tiết Đại Bảo và Tiết Tiểu Bảo cùng gật đầu nhỏ."Vậy Tiểu thúc mau mang Nguyệt Bảo đi đi, ngưu rất quý, không thể để nó đói, cha ta nói thế đấy. Cha ta còn nói, sau này nếu nhà có tiền, có thể mua một con nữa, lúc đó chúng ta cũng có thể phóng ngưu rồi."
"Vậy các ngươi đi tìm Cẩu Tử thúc chơi đi." Tiết Diễm nói."Hắn cũng có thể đi tiếp hỉ bánh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT