Thấy vậy, Tiết Nhược Quân cuộn ngón tay lại, lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Khi viên cầu được đưa tới chỗ Ninh Xu, đã không ai mong đợi gì nữa. Nàng đặt tay lên, một lát sau, viên cầu màu đen vẫn không hề động tĩnh.
Tuy rằng không ai xem trọng Ninh Xu, nhưng viên cầu không hề nhúc nhích cũng là cực kỳ hiếm thấy.
Hiếm thấy đến mức là phế nhân.
Dù thể chất kém đến đâu, cũng không nên một chút linh lực cũng không có, trừ phi nàng là một phế nhân.
“Một chút linh lực cũng không có ư?” Trưởng lão khinh thường.
Trong sân, rải rác có vài tiếng cười nhạo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play