Ninh Xu cũng mơ hồ cảm giác được, Bùi gia lợi hại như vậy, không thể để chuyện này của Bùi Triết bị người ngoài biết được, với thân phận hiện tại của cô thì càng không nên.
Nhưng sống trên hoang đảo, mới chỉ mấy ngày mà đã cảm thấy thời gian dài đằng đẵng, dễ dàng buông lỏng phòng bị.
Cô dùng cát vùi lấp bức vẽ trên mặt đất, nói: "Khụ, thời buổi này mà không có chút cưỡng bách chứng thì có vẻ không theo kịp trào lưu ấy nhỉ."
Bùi Triết cũng không nói thêm gì, hắn có việc cần tìm Ninh Xu, liền lấy từ trong túi áo phình phịch ra một vật, đưa cho cô.
Đó là một vỏ ốc biển có màu trắng tuyết và nâu cam xen kẽ, công phu điều sắc của tự nhiên thật lợi hại, nhan sắc không quá tươi đẹp, nhưng lại mang đến cảm giác cao cấp, ôn nhu. Trong lúc vân tay xoay tròn, thân ốc hiện lên những đường gờ đều đặn, phảng phất chỉ cần nhẹ nhàng ấn vào, là có thể nghe được tiếng thủy triều từ miệng ốc trắng như tuyết vọng ra.
Thứ đồ vật bị chứng cưỡng bách lấy tới tặng người, nó phù hợp với mọi chuẩn mực thẩm mỹ, vô cùng xinh đẹp.
Ninh Xu ngẩn người, chỉ vào chính mình: “Cho ta ư?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play