25.
Tôi đã suy nghĩ rất lâu.
Tôi từng ôm hy vọng suốt một năm trời, từng tin rằng ba vẫn còn sống, từng tin vào lời Phó Thiển—rằng vì muốn bảo vệ người còn sống nên anh buộc phải trở thành một người “không quá tệ”.
Cuối cùng, tôi nói với Phó Thiển: “Về chào tạm biệt ba mẹ đi.”
Hóa thành con bướm trong giấc mộng của Trang Chu thì có lẽ sẽ vui vẻ hơn.
Nhưng anh không phải con bướm, còn tôi cũng không phải là Trang Chu.
Tôi buộc phải đối mặt với cuộc đời thật của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT