Tần Mục Dần cũng chẳng thấy có gì sai, vốn chỉ tiện miệng hỏi thôi, tâm trí hắn còn đang kẹt lại ở cái vụ tủ quần áo kia. Trong mắt hắn, Tô Mẫn hôm nay nhìn qua như đẹp hơn hẳn so với trước kia, kiểu như nhân vật chính bước ra từ poster phim kinh dị, vừa thu hút vừa rợn rợn.
Hắn lắc đầu, đi theo Tô Mẫn vào phòng mình.
Vừa bước chân vào, Tô Mẫn đã nhìn thấy cánh tủ quần áo đang mở toang.
Mộc Nguyên ngồi chồm hổm bên cạnh, đống quần áo bên trong đã bị lôi hết ra, vứt ngổn ngang trên giường, ngay cả mấy cái giá treo cũng bị gỡ xuống.
Mà đống quần áo đó... thật sự chẳng có gì đặc biệt, mỗi bộ mỗi kiểu, kích cỡ cũng lung tung, từ bé đến lớn cái gì cũng có như kiểu tiệm đồ cũ thanh lý hàng tồn kho.
Tần Mục Dần không dám động đến cái giá áo.
Suy cho cùng thì vụ Đường Nhất Thư vẫn còn nóng hổi trong đầu hắn – cái cảnh da người bị lột trơ trọi như miếng da heo ngoài chợ sáng, nhớ lại là buồn nôn nổi da gà ngay. Ai mà biết đụng vào có biến thành... cái đó không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT