Tô Mẫn bắt đầu nghi ngờ: có khi nào Thẩm Túc nghiện diễn kịch đến mức không thể dứt ra.
Nếu thật sự sợ hãi, thì sao hắn lại có thể xem ngấu nghiến mớ phim kinh dị đó, xem đến độ nhìn thấy quỷ cũng không mảy may cảm giác?
Thứ hắn sợ, e là không phải quỷ… mà là không thể chạm vào cậu.
Tô Mẫn hỏi: “Vừa rồi nó… chào hỏi tôi?”
Thẩm Túc đáp: “Không có. Cậu nhìn nhầm rồi.”
Cậu chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi, chẳng kỳ vọng gì vào câu trả lời của hắn. Dẫu gì chính cậu cũng tận mắt thấy bóng trắng ấy – dù khuôn mặt nó mơ hồ đến mức không thể nhận ra.
Không rõ là vì nó thật sự không có mặt, hay chỉ vì đứng quá xa mà không nhìn thấy được. Nhưng cảm giác khi nhìn vào vẫn khiến người ta dựng tóc gáy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT