Lão viện trưởng nhìn cậu ăn, chậm rãi lên tiếng:  
“Tô Mẫn bây giờ ăn vẫn ít như vậy à? Năm đó cũng chẳng đụng đũa cái gì, cứ thích kén chọn.”
Tô Mẫn chỉ cười nhẹ, không nói gì.
Năm đó cậu vốn chỉ là một vai trong kịch bản, ký ức mơ hồ như sương mù, có cũng chỉ là những đoạn vụn vặt, phải được gợi lên thì mới nhớ.
Ăn xong bữa cơm thì đồng hồ cũng đã nhích sang hơn tám giờ.
Tô Mẫn thấy hơi nghi hoặc—sao những người khác còn chưa trở lại? Giờ này rồi, chẳng lẽ định đến nửa đêm mới mò về?
Trong kịch bản chỉ nói sẽ có "người khác" quay lại, không rõ là bao nhiêu, cũng chẳng rõ là lúc nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play