Tiết mục đầu có thể nhìn rõ, tiết mục thứ hai cũng không giấu giếm được gì.
Lúc trước ở sảnh khách sạn, hầu như chẳng ai để ý đến cái bình hoa đặt khuất một bên. Nhưng giờ khi nó hiện diện trên sân khấu, gần như tất cả đều có thể liên tưởng ra được điều gì đó.
Vai hề đứng trên đài, đối diện với khán phòng im lìm, khóe miệng đang kéo dài cũng chậm rãi thu lại.
Thế nhưng rất nhanh sau đó, hắn lại cười. Cùng với động tác của hắn, những “người” trong bình hoa cũng bắt đầu chuyển động, từ đầu đến chân, như thể đang múa, thứ vũ đạo bệnh hoạn của xác chết.
Tô Mẫn thấy ghê tởm kiểu biểu diễn này, trong lòng chỉ thấy ban tổ chức hẳn đã phát điên.
Đạo diễn nghĩ ra được cái kịch bản này, quay xong rồi mà không bị cấm chiếu thì cũng là kỳ tích. Phê duyệt thông qua chắc chắn không dễ dàng gì, mà đại kết cục thì thể nào cũng là chính nghĩa sáng lòa, lấp liếm tất cả.
Tô Mẫn thậm chí còn nghĩ nếu sau này bản thân may mắn sống đến đoạn kết, ít nhất cũng phải làm bộ sợ hãi để hợp vai, diễn một màn cho trọn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT