Sau khi suy nghĩ lại, thấy không ổn, Từ Khai Từ tiếp tục giải thích:
"Đúng là đã mặc qua, nhưng trước đây tôi rất giữ gìn, hầu như toàn mang đi giặt khô... Thật ra từ khi bị liệt, tôi cũng không mặc mấy nữa. Quần thì thôi đi... Tôi cũng thấy khó chịu, nhưng áo thì vẫn còn rất tốt. Nếu cậu thấy không ổn, mai vứt đi cũng được."
Người chăm sóc gật đầu đồng ý từng câu một, nhưng trong lòng lại thấy Từ Khai Từ không cần phải như vậy. Suốt hơn một năm nay ngày nào cũng ở bên Từ Khai Từ, anh mặc gì, dùng gì, người chăm sóc đều rõ hơn ai hết, cũng biết anh sạch sẽ đến mức nào. Thật sự không cần phải dè dặt giải thích như thế, nghe mà thấy nhói lòng.
"Cuối cùng, lại phải làm phiền cậu giúp tôi đặt ống thông tiểu."
Sau khi tắm xong, Từ Khai Từ nằm trên giường, người chăm sóc giúp anh lau khô cơ thể và thoa kem dưỡng, lúc này anh lại mở lời.
Những yêu cầu này, người chăm sóc từng nghe qua ở nhiều bệnh nhân khác, nhưng khi áp vào Từ Khai Từ, lại cảm thấy vô cùng lạ lẫm.
Rõ ràng... anh không cần phải như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play