Lần nhập viện này có lẽ là lần đặc biệt nhất của Từ Khai Từ. Không có người nhà lải nhải, không có hộ lý chăm sóc, thậm chí vì không báo cho Thịnh Quan Nam và Ninh Vọng nên cũng chẳng có ai đến thăm.
Từ sáng đến tối, chỉ có một mình Trình Hàng Nhất ở bên cạnh, lo từ việc đóng viện phí, lấy thuốc, mặc quần áo, ăn uống cho đến vệ sinh cá nhân.
Nếu là trước đây, chắc chắn Từ Khai Từ sẽ báo cho gia đình, dù không báo thì cũng nhất định sẽ thông báo cho Ninh Vọng và Thịnh Quan Nam.
Dù sao cũng cần có bạn bè trò chuyện cho đỡ buồn, chứ cứ nằm mãi nhìn trần nhà thì chán đến phát điên mất.
Nhưng lần này không thể so với trước đây, vì trước đây Trình Hàng Nhất cũng đâu có ở bên cạnh Từ Khai Từ từng giây từng phút như thế này.
Người phải chịu đựng sự mệt mỏi và dày vò trong khoảng thời gian này không chỉ có mình Từ Khai Từ, mà còn có Trình Hàng Nhất – người luôn túc trực bên cạnh cậu.
Bệnh viện công có trình độ y tế tốt, nhưng cơ sở vật chất lại không thể sánh bằng bệnh viện tư. Dù là phòng bệnh đơn, diện tích vẫn nhỏ hơn nhiều so với bệnh viện tư nhân. Trình Hàng Nhất chỉ có thể tạm chấp nhận nằm ngủ trên chiếc sofa nhỏ cạnh giường bệnh, dù sao thì anh cũng chẳng thể nào có một giấc ngủ thoải mái đến sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT