Anh ấy cúi người, một tay đỡ lấy phần hông của Từ Khai Từ, tay kia rút chiếc tã gần như đã bão hòa từ bên dưới ra. Khi chuẩn bị lau sạch cơ thể cho Từ Khai Từ, một ít chất lỏng lại tràn ra, rơi thẳng xuống mu bàn tay của Trình Hàng Nhất.
Dù rất xót xa cho Từ Khai Từ, nhưng tình huống này vẫn khiến anh hơi bực mình, không kìm được mà khẽ rủa một tiếng: "Khốn thật." Rồi anh xoay người bước nhanh vào nhà vệ sinh, rửa tay thật kỹ mấy lần.
Dòng nước lạnh chảy xuống mu bàn tay giúp Trình Hàng Nhất dần bình tĩnh lại. Anh nghĩ, không thể chần chừ thêm nữa, ngày mai nhất định phải đưa Từ Khai Từ chuyển viện. Hơi thở của cậu hôm nay nghe đặc quánh đờm, mỗi lần nói chưa được vài câu đã thở dốc đến mức lồng ngực phập phồng dữ dội. Đây không thể chỉ dùng một câu "sốt nhẹ" để qua loa cho xong.
Ngoài chuyện chuyển viện, Trình Hàng Nhất cũng tự an ủi mình rằng, những thứ dính trên tay anh không phải do Từ Khai Từ cố tình gây ra. Cậu ấy còn khó chịu hơn bất kỳ ai về những việc như thế này. Đừng tức giận, cậu ấy cũng đâu muốn như vậy, chẳng qua là bệnh quá thôi.
Nhìn vào tấm gương trên tường, Trình Hàng Nhất phồng má thở ra mấy hơi dài, rồi mới chậm rãi bước ra khỏi nhà vệ sinh. Anh vừa ngẩng đầu đã giật nảy mình—Từ Khai Từ đang mở mắt nhìn anh.
Lúc nãy do quá vội, anh còn chưa kịp đắp chăn lại cho cậu, cứ thế chạy vào nhà vệ sinh. Tính ra, Từ Khai Từ đã nằm trong tư thế đó suốt mấy phút, chẳng trách bàn tay vẫn luôn cọ vào mép chăn.
Thần kinh trên mặt Trình Hàng Nhất giật giật, khó chịu đến mức phát cáu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play