Thân thể Từ Khai Từ khá hơn so với mấy ngày trước, dù tiêu hóa vẫn có vấn đề nhưng ít ra không phải hoàn toàn không hấp thu được gì. Ngay cả Từ Khai Từ cũng cảm thấy mình có chút sức lực hơn trước, bây giờ đã có thể vừa dịch chuyển vừa cọ sát để nâng cánh tay lên một chút.
Trình Hàng Nhất tất nhiên rất vui khi thấy sự tiến triển này. Khi giúp Từ Khai Từ thay giày, anh còn bóp nhẹ vào bắp chân cậu, cảm thán rằng mình chăm sóc tốt đến mức cậu đã có chút da thịt rồi.
Đang đùa vui, điện thoại của anh bất chợt reo lên.
Hôm nay Trình Hàng Nhất không có công việc, hai ngày trước anh đã nói với quản lý rằng hôm nay có chuyện riêng. Anh lấy điện thoại ra với chút khó hiểu, nhưng khi nhìn thấy hai chữ "Thái Hậu" hiện trên màn hình, anh giật mình đến mức không dám nhấn nút nghe ngay lập tức.
Chỉ trong chớp mắt, sắc mặt Trình Hàng Nhất lập tức trở nên khó coi, nụ cười cứng đờ trên môi. Từ Khai Từ không cần hỏi cũng biết là ai gọi tới. Cậu hít sâu một hơi rồi bình thản nói:
"Nghe đi, cũng đã gần một tháng rưỡi rồi, còn trễ hơn cả tôi nghĩ. Dù sao cũng phải đối mặt thôi, đúng không?"
Trình Hàng Nhất nhìn điện thoại, lại quay sang nhìn Từ Khai Từ đang ngồi trên xe lăn với vẻ mặt bình thản. Sợ rằng người ở đầu dây bên kia lại nói ra điều gì đó kí.ch th.ích Từ Khai Từ, trước khi nghe máy, anh khẽ nói với cậu một câu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT