Thật vậy sao? Ta không tin.
Tô An rụt rè, bước theo sau Hà Tịch Nhiên ra khỏi cổng trường. Chiếc xe nhà họ Thẩm đã đỗ sẵn một bên. Vì đêm nay Tô An có ca trực, nên trước cổng trường giờ đây gần như không còn chiếc xe nào đợi nữa. Trương thúc thò đầu ra từ cửa sổ xe, thân thiết vẫy tay:
"Tiểu thiếu gia, bên này!"
Tô An cứng người, miễn cưỡng nở một nụ cười với Hà Tịch Nhiên, trong mắt vẫn còn sót lại chút hoảng loạn chưa tan,
"Hà tiên sinh, tạm biệt."
Trong mắt Tô An, Hà Tịch Nhiên giờ đây gần như không phải người thường – nửa người, nửa quỷ, như thể đang chơi đùa với cậu. Chính mình thì lại đang bị hắn để mắt tới nơi mạch máu cổ. Tô An chỉ mong có thể cách xa người đàn ông này càng xa càng tốt. Nhưng khi đang cúi đầu muốn rời đi thật nhanh, Hà Tịch Nhiên lại chắn ngang đường.
Tô An lập tức đổi hướng, nhưng vẫn bị hắn chặn lại. Cuối cùng, cậu ngẩng đầu lên, gương mặt thiếu niên non nớt lộ vẻ sắp khóc, uất ức hỏi:
"Anh muốn gì?"
Hà Tịch Nhiên híp mắt nhìn cậu chăm chú.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT